TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 8.2: Món Lỗ Chử

Điền thị không cản nổi, Đổng Phúc Châu thì thấy cũng tốt, coi như cho thằng bé rèn luyện, con trai không thể nuông chiều quá. Thế là từ xe hàng hai người biến thành bộ ba mưu sinh.

Đến bến tàu mới vừa qua giờ Mão, đường nhỏ từ thôn Túy Thủy ra bến gần hơn trấn, chỉ mất hơn nửa canh giờ đi bộ.

Đông là thế, nên bến cũng còn vắng, chỉ lác đác vài người chờ việc.

Điền thị nhóm lửa, Đổng Hộc phụ tiếp củi, Đổng Phúc Châu lấy bột mì đã nhào từ nhà ra – tính toán chuẩn, đi đường là đủ thời gian cho bột nghỉ. Làm lỗ chử hỏa thiêu (bánh mì chết), nhất định phải dùng bột không ủ men, nếu dùng bột dậy men thì khi nấu sẽ bị nát.

Nàng ngắt từng miếng bột đều nhau, vo tròn, lúc này chảo gang lớn đã đỏ rực. Đổng Phúc Châu rưới dầu vào mặt chảo, nhẹ tay lăn viên bột trên mặt dầu, rồi dùng khuôn gỗ ép xuống, mỗi lần nướng được bảy tám cái.

Chờ mặt bánh se lại, nàng dùng kẹp gỗ lật rồi úp nắp chảo.

Bộ đồ nghề nướng này là do nàng lục ra từ kho, nghe nói là khi còn sống, ông nội nguyên chủ từng thuê thợ rèn làm, sau đó bỏ xó đầy bụi. Nay lấy ra dùng lại, tiết kiệm được khối bạc. Đổng Phúc Châu lại thầm khen: Tổ tiên quả là có mắt nhìn xa!

Khi mẻ bánh đầu chín, Đổng Phúc Châu nhúng từng chiếc bánh trắng mềm vào nồi nước kho, xếp ngay ngắn từng chiếc.

Nồi lỗ chử cũng bắt đầu sôi ùng ục, nàng bảo Đổng Hộc rút bớt củi ra, giữ cho lửa nhỏ liu riu, nồi sủi tăm lục bục là vừa.

Bến tàu dần đông lên, người bán bánh bao, bán bánh kẹp, bán quẩy chiên… cả con phố như nổi lửa, khói bốc ngùn ngụt.

Đổng Phúc Châu bảo Điền thị mở nắp nồi lỗ chử, bánh đã ngấm nước kho đậm đà, mùi thịt ngào ngạt hòa cùng hơi nóng lan tỏa khắp nơi.

Buổi sáng se lạnh, chỉ cần một bát đầy carbonhydrate là đủ tiếp sức cho cả ngày bươn chải.

“Cái gì thế kia? Thơm đến mức làm người ta đứng sững không bước nổi luôn!” một hán tử râu quai nón trừng mắt, nhìn chằm chằm vào nồi.

Điền thị thoáng sợ, không dám trả lời, Đổng Phúc Châu liền vỗ vỗ tay mẫu thân an ủi, cười đáp:

“Quan khách, đây là lỗ chử, trong có thịt, đậu khô và bánh mì, hai mươi văn một bát, nếu thêm trứng kho thì thêm hai văn nữa.”

“Thịt gì mà thơm dữ vậy?” vị tráng hán trố mắt hỏi.

“Là ruột già, phổi heo với bao tử kho đấy ạ! Nhà bọn tiểu nữ rửa sạch sẽ, không hề có chút mùi hôi nào đâu! Đại gia ăn thử một bát là biết, thơm còn hơn cả thịt!” Đổng Phúc Châu lanh lảnh trả lời, giọng trong trẻo đầy tự tin.

“Được, cho ta một bát, thêm một quả trứng kho.”

Keng! Hai mươi hai văn rơi vào bát tiền phát ra âm thanh giòn tan.

“Dạ có ngay!” Đổng Phúc Châu nhanh tay múc đồ trong nồi: bao tử xắt sợi, phổi heo và đậu hũ khô xắt lát, ruột già chặt khúc, hỏa thiêu kho mềm cắt vuông vắn từng miếng, tất cả cho vào một chiếc tô lớn, chan nước kho đậm đà, rắc thêm hành hoa và ngò rí, cuối cùng cho thêm quả trứng kho – một bát đầy ụ vừa ngon vừa thơm.

Tráng hán nhận lấy, ngồi thụp xuống một góc mà ăn lấy ăn để:

“Tiểu nhị, có tỏi không đó?”

“Dạ có, đợi chút tiểu nữ mang ra.”

Đổng Phúc Châu vội lấy thùng tỏi ra, còn Hộc nhi nhanh nhẹn bóc vài tép đưa cho khách:

“Cảm ơn tiểu huynh đệ! Ta là dân Bắc Kinh, ăn cơm mà không có tỏi thì thấy thiếu mất nửa phần vị rồi!”

Tráng hán ăn đến nỗi râu mép vướng đầy mỡ, chẳng buồn ngẩng đầu lên. Người bên cạnh thấy thế cũng không chịu được:

“Tiểu nương tử, cho ta một bát nữa, thêm thật nhiều ngò nhé!”

“Dạ vâng, xin chờ một lát!” Đổng Phúc Châu đáp, tay vẫn thoăn thoắt không ngừng.

Có người đầu tiên rồi thì người sau cứ thế kéo đến, càng lúc càng đông. Đổng Phúc Châu chuyên trách thái đồ, nướng hỏa thiêu thì giao cho Điền thị, Hộc nhi ngoài nhóm lửa còn kiêm luôn phần thu dọn bát đũa. Một nhà ba người bận rộn túi bụi, người nào người nấy mồ hôi nhễ nhại mà mặt mày vẫn tươi rói.

“Phải nói là... món lỗ chử này ăn đã quá đi!” một trung niên mập lùn vỗ bụng cười hề hề, “Buổi trưa ta lại ghé ăn tiếp nhé, nhớ giữ phần cho ta đó!”

“Dạ có mặt cả trưa ạ, tầm qua giờ cơm trưa mới dọn hàng!” Đổng Phúc Châu vừa thái vừa đáp.

5

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.