TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Chương 36

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này mà độ hảo cảm của Long Dận đã nhanh chóng tăng lên mức 60.



“Sao cơ, Tiểu Li, nàng nói nàng bị bắt tới sao?” Long Dận giật mình, tay cầm thịt nướng cũng mất hứng.

“Vậy nàng có muốn quay lại không? Nếu nàng muốn thì ta có thể…” đưa nàng về. Nhưng chỉ nghĩ đến việc Diệp Li sẽ rời xa mình là trong lòng Long Dận đã nghẹn ứ không tả xiết. Lý trí mách bảo hắn nên đưa nàng trở về, nhưng tình cảm lại bảo hắn rằng hắn không nỡ.

Diệp Li lắc đầu, vươn tay nắm lấy bàn tay bất an của Long Dận: “Ta không quay về. Ta muốn cùng huynh trở lại bộ lạc Ứng Long.” Ít nhất là bây giờ. Nàng còn phải giúp hắn giành lấy vị trí tộc trưởng, còn phải đoạt lấy nửa chiếc long giác của Long Sâm.

Lời nàng khiến Long Dận lập tức phấn chấn. Hắn bật dậy khỏi tảng đá, ánh mắt sáng rỡ nhìn nàng: “Thật sao!”

“Ừm, ăn đi, không thì nguội mất.” Nói rồi Diệp Li đưa một xiên thịt nướng khác nhét vào tay hắn.

“Ừ.” Long Dận nhận lấy xiên cá nướng rồi ăn lấy ăn để. Thực ra hương vị cũng chỉ thường thôi, nhưng điều đặc biệt là nó được tiểu giống cái đưa tận tay.

[Hảo cảm của Long Dận +5, tổng hảo cảm: 65]

Nghe thấy tiếng hệ thống báo hảo cảm tăng trong đầu, Diệp Li không kìm được khẽ bật cười, so với Đằng Hi thì quả thật Long Dận dễ chinh phục hơn nhiều.

Khóe môi Diệp Li nở một nụ cười còn rực rỡ hơn hoa xuân, khiến Long Dận nhất thời nhìn đến ngẩn người. Mãi đến khi nàng liên tục gọi tên thì hắn mới bừng tỉnh, gãi đầu đầy ngượng ngùng.

Diệp Li dập tắt đống lửa bên chân rồi kéo tay Long Dận đi về sâu trong rừng: "Đi thôi, chúng ta đến xem còn thứ gì ngon miệng nữa không."

Long Dận nhìn thấy tiểu giống cái chủ động nắm lấy tay mình, làn da mềm mịn như cánh hoa, bất giác trong mắt dâng lên một tia nóng bỏng.

"Được."

...

Khu rừng còn nguy hiểm hơn nhiều so với tưởng tượng của Diệp Li. Không chỉ địa hình phức tạp rối rắm mà khắp nơi đều rình rập những loài rắn độc, sâu độc ẩn mình trong bóng tối.

"Tiểu Li, cẩn thận!" Một tia điện màu tím bắn vụt ra, đánh trúng ngay con rắn độc đang định tấn công Diệp Li. Con rắn bị điện giật đến co giật dữ dội, cuối cùng mềm oặt nằm trên mặt đất.

Long Dận lập tức kéo Diệp Li về phía sau, kiểm tra tỉ mỉ làn da trắng nõn bị hở ra của nàng, trong lòng vẫn còn hoảng hốt, suýt nữa thì tiểu giống cái của hắn đã bị cắn trúng rồi.

Diệp Li đưa tay xoa trán Long Dận đang khẩn trương nhìn mình mà lên tiếng trấn an: "Ta không sao đâu, huynh không cần lo lắng."

Kỳ thực vừa nãy nàng đã phát hiện con rắn đó ngay từ giây đầu tiên, dù Long Dận không ra tay thì nó cũng không thể cắn trúng nàng.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt Long Dận đầy lo âu, tràn ngập hình bóng mình thì Diệp Li cũng không nỡ vạch trần.

"Khu rừng này quá nguy hiểm, để ta đi trước. Chỉ khi ta chắc chắn không sao thì nàng hãy theo sau."

0

0

6 ngày trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.