TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 50
Chương 50

Thẩm ngự y đã mở hòm thuốc lấy ra ngân châm, nếu Đàm Dữu đã biết sự thật thì nàng ta cũng không có gì phải giấu giếm.

"Xuân dược, may mà điện hạ uống không nhiều, dùng châm là có thể bài xuất ra." Thẩm ngự y nhíu mày, "Chỉ là điện hạ thể chất yếu nhược, dược này lại quá mạnh khó tránh khỏi tổn thương thân thể, sau này nửa tháng vẫn cần cẩn thận điều dưỡng."

"Còn vết thương trên tay và trên môi đều là vết thương ngoài da, rửa sạch bôi thuốc mỡ hai đến ba ngày là có thể khỏi. Mắt cá chân bị trật một chút, lát nữa ta sẽ nắn lại cho ngài."

Thẩm ngự y nói những điều này Yên Chi đều ghi nhớ từng chi tiết.

Ngân châm cắm vào mu bàn tay và cổ Tư Mục. Một lát sau, người đang hôn mê trên giường đột nhiên nghiêng người cúi xuống mép giường mà nôn. Nôn xong, khuôn mặt vốn ửng đỏ của Tư Mục từ từ chuyển sang tái nhợt, hơi thở cũng đã bình thường.

Tư Mục súc miệng xong nằm trên giường từ từ mở mắt, đôi mắt như được rửa bằng nước, trong veo ẩm ướt, khóe mắt hơi hếch lên, trong sắc đỏ ửng lộ ra chút sắc bén lạnh lẽo.

Hắn chớp mắt thu đi vẻ sắc bén đó, nghiêng đầu nhìn về phía Đàm Dữu đang ngồi ở mép giường.

Con ngươi ẩm ướt trong veo an tĩnh nhìn qua, đầu ngón tay Đàm Dữu khẽ động. Nàng cảm thấy hắn càng giống mèo.

Thẩm ngự y lên tiếng: "Phải uống thuốc đúng giờ, đừng có bỏ bữa đấy."

Có lẽ vẫn còn chút mơ hồ, Tư Mục nghe thấy việc uống thuốc liền theo bản năng kháng cự, khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay tái nhợt nhăn nhó, giọng nói mềm mại: "Đắng."

Yên Chi nửa quỳ ở mép giường cẩn thận rửa sạch vết thương trên tay Tư Mục. Lòng bàn tay trắng nõn của Tư Mục đầy những vết thương nhỏ li ti, đặc biệt là trong những kẽ móng tay mịn màng được chăm sóc rất tốt lại đầy bùn đất. Yên Chi xem mà mắt đỏ hoe, Tư Mục cũng không nói đau nửa lời, chỉ sợ đắng.

"Đắng cũng phải uống!" Thẩm ngự y viết đơn thuốc, không vì Tư Mục nói đắng mà nương tay chút nào.

Trong điện, Tư Mục nằm, Thẩm ngự y viết đơn thuốc, Yên Chi đứng ở cửa phụ chuẩn bị nước ấm. Tư Mục ra một thân mồ hôi nên cần tắm rửa thay quần áo.

Nhiệm vụ của Đàm Dữu đã hoàn thành, tận mắt thấy người tỉnh lại, nàng cũng nên đi.

Chỉ là trước khi đi nàng dừng bước một chút, cúi đầu từ trong tay áo lấy ra một khối kẹo mạch nha được bọc trong giấy dầu, chần chờ nhìn về phía Tư Mục.

Tư Mục vẫn luôn nhìn nàng, lúc này Đàm Dữu rũ mắt nhìn qua, ánh mắt hai người vừa vặn chạm nhau. Bàn tay hắn đặt ở mép giường khẽ động, lòng bàn tay được băng gạc bao bọc lật ngửa lên.

Đàm Dữu mím môi tiến lên nửa bước, nhẹ nhàng đặt kẹo vào lòng bàn tay Tư Mục. Hắn chớp mắt, khi Thẩm ngự y quay người lại Đàm Dữu đã lùi về phía xa. Hắn khép ngón tay lại nắm chặt kẹo trong lòng bàn tay, lòng bàn tay úp xuống, mu bàn tay ngửa lên.

Hai người lại một lần nữa đối mặt, Tư Mục cong mắt hơi nghiêng đầu nhìn nàng, Đàm Dữu giấu đi ý cười trong đáy mắt, rũ mắt chắp tay, "Vậy thần cáo lui."

7

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.