TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26

"Đây không phải là chuyện của Ngô Gia Duyệt," Đàm Chanh nói: "Đây là Trưởng hoàng tử cố ý bắt muội làm mồi nhử đi câu con cá Ngô gia này. Cuối cùng dù cá và mồi nhử ai thua ai thắng hắn ta đều không lỗ."

Đàm Chanh nghĩ đến thủ đoạn của Tư Mục, hơn nữa việc hắn đêm qua khuya khoắt đưa Đàm Dữu về liền biết hắn không có ý tốt. Lời nói theo bản năng buột miệng thốt ra, "Trưởng hoàng tử không phải là người lương thiện."

Nàng nói như vậy Đàm Dữu liền không thể không giải thích thay Trưởng hoàng tử một câu, "A tỷ, để nhận thức một người phải nhìn xuyên qua bề ngoài để xem nội tâm, không thể vội vàng kết luận."

Ví như Hoa Thanh, người bề ngoài hung hãn hiếu chiến trông có vẻ kiệt ngạo khó thuần, kỳ thật rất bảo vệ chủ cũng rất nghe lời. Tất cả lời nói và hành động của nàng ta dù đúng hay sai đều do "Đàm Dữu" trước đây ngầm cho phép.

Còn "Đàm Dữu" cho rằng đích trưởng tỷ Đàm Chanh luôn áp đảo nàng ta bằng sự tự tin về ưu việt của mình.

Trên thực tế Đàm Chanh lại rất muốn hòa hợp với muội muội, cũng thật lòng che chở nàng ta, chỉ là không biết làm thế nào để tìm được chủ đề chung.

Đánh giá tốt xấu của một người không thể thông qua bề ngoài. Đây là kinh nghiệm dạy học nhiều năm của Đàm Dữu. Nàng sẽ không vì học sinh hút thuốc, uống rượu, đánh nhau hay nổi loạn mà phủ định đối phương.

Huống chi Trưởng hoàng tử trước hết là đưa nàng về phủ, sau đó lại giúp nàng tái nhập nghề, thậm chí còn không từ bỏ học sinh yếu kém như Ngô Gia Duyệt, vì thần vì dân, tâm tư tỉ mỉ.

Đàm Chanh: "..."

Đàm Chanh nhìn Đàm Dữu nói chuyện như ông cụ non nhưng lại không hề có tâm cơ, thật muốn gõ đầu nàng ra hỏi: "Muội thật sự xuyên qua vẻ ngoài ngoan ngoãn của Trưởng hoàng tử không nhìn thấy nội tâm đen tối của hắn ta sao?"

Đàm Chanh đi theo tiểu thị đi tìm lão thái thái. Trước khi đi bỗng nhiên nhớ tới Đàm Dữu, bước chân không khỏi dừng lại một chút, nghiêng người hỏi nàng, "Cùng đi không?"

Đàm Dữu còn chưa mở miệng liền nghe thấy có người từ ngoài viện kêu lên: "A Dữu, A Dữu, có trò hay để xem!"

Là mấy bằng hữu ăn chơi trác táng của Đàm Dữu, hay nói đúng hơn là những "hồ bằng cẩu hữu" của nàng.

Họ rõ ràng không biết Đàm Dữu ở Bạch viện, xông vào Mặc viện liền bắt đầu kéo dài giọng kêu, "A Dữu, tin nóng! Nghe nói tôn nữ ba ba tranh hoa khôi với ngươi có người trị rồi!"

Mấy người rõ ràng là đến chia sẻ tin tức, cười lớn nói: "Trưởng hoàng tử cấp cho tôn nữ ba ba kia một phu tử. Ha ha ha ha kẻ ngu nào lại cam tâm tình nguyện dạy nàng ta chứ."

Đàm Dữu: "..."

Đàm Chanh vốn định đi viện của lão thái thái, nghe vậy bước chân khựng lại nhíu mày nhìn về hướng Mặc viện.

Nàng luôn không mấy thích những bằng hữu này của Đàm Dữu, cảm thấy họ không thật lòng với Đàm Dữu, chỉ lợi dụng để bám víu vào quan hệ với Đàm gia.

Nhưng đây dù sao cũng là chuyện riêng của Đàm Dữu, nàng không tiện hỏi nhiều. Vậy mà hôm nay mấy người này lại mắng đến tận mặt Đàm Dữu.

Đàm Dữu thở dài nói với Đàm Chanh: "A tỷ cứ đi lo việc của mình, chuyện nhỏ này ta tự mình xử lý được."

Đàm Chanh do dự một khắc mới nhấc chân tiếp tục đi về phía trước. Mối quan hệ tỷ muội vừa mới hàn gắn, Đàm Chanh không muốn vì mấy người ngoài mà lại một lần nữa nảy sinh rạn nứt, "Được."

13

0

2 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.