TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

Đến trước mặt Đàm Chanh, Đằng Hoàng lập tức ghé lại nhỏ giọng thì thầm bên tai Đàm Chanh, giọng điệu khó nén sự kích động và kinh ngạc: "Chủ tử, nhị tiểu thư vừa rồi đã đỡ ta một cái!"

Theo phong cách trước kia của Đàm Dữu, đỡ là không thể nào đỡ, nói không chừng còn lợi dụng lúc nàng ta sắp ngã mà đẩy thêm một cái, sau đó ôm bụng cùng Hoa Thanh cười to chế giễu nàng ta: "Nha đầu bên cạnh trưởng tỷ mà đức hạnh thế này sao?"

Đàm Chanh nghe xong "Ừ" một tiếng.

Đằng Hoàng cảm thấy chủ tử chắc chắn cũng kinh ngạc như mình, đang định lại gần hơn chút để nói thêm hai câu thì thấy Đàm Chanh nghiêng mắt nhìn nàng ta, lời nói ra lại là: "Ngươi đi sang một bên đi, đừng nói nhỏ với ta."

Đằng Hoàng mơ hồ khó hiểu: "???"

Đàm Chanh nhìn Đàm Dữu bước lên bậc thang. Nàng nghiêm trang dịch sang một bước kéo giãn khoảng cách với Đằng Hoàng, "Bằng không A Dữu sẽ cho rằng chúng ta đang nói xấu nàng."

Đằng Hoàng im lặng nhìn chủ tử phân rõ ranh giới với mình: "..."

Đây còn là đại tiểu thư trầm ổn bình tĩnh, xử sự không kinh hoảng của nàng ta sao?

Hôm nay rốt cuộc là ai không bình thường?

"A tỷ." Đàm Dữu bước lên bậc thang nhìn về phía vị trưởng tỷ này. Trước đây nàng vẫn luôn nghĩ nếu mình có thêm một tỷ tỷ hoặc muội muội thì có lẽ sẽ không hình thành tính cách nghiêm nghị như vậy, có thể sẽ hoạt bát hơn một chút.

Hiện giờ trên trời giáng xuống một vị tỷ tỷ ưu tú, Đàm Dữu rất thưởng thức.

Đặc biệt là vị tỷ tỷ này nghiêm túc nỗ lực, so với những người có thiên phú dị bẩm dễ dàng đạt được mọi thứ, Đàm Dữu càng kính nể loại người chăm chỉ khổ luyện làm việc đến nơi đến chốn này.

Người trước là thiên phú, người sau là sự tự hạn chế.

Đàm Chanh không biểu lộ ra mặt nhưng bàn tay sau lưng lại nắm chặt hơn, "Ừ."

Đàm Chanh "Ừ" xong không khỏi nhíu mày, có lẽ hơi lạnh nhạt quá chăng. Nhưng nếu nàng quá nhiệt tình có phải sẽ càng bất thường hơn không?

"Ăn cơm đi." Đàm Chanh đi đến bên bàn.

Nơi Đàm mẫu nhậm chức gọi là tỉnh Thanh Thủy, vì gần nước nên có rất nhiều loại cá. Hôm nay trên bàn ăn năm món thì có ba món là cá, đều là những món quen thuộc được chế biến ở tỉnh Thanh Thủy, có thể nói là món ăn quê nhà của Đàm Dữu.

Đàm Chanh rõ ràng đã để tâm chăm sóc khẩu vị của Đàm Dữu. Còn Hoa Thanh liếc qua một cái, theo bản năng nhìn về phía Đàm Dữu.

Chủ tử sẽ tức giận chứ?

"Đàm Dữu" sau khi đến kinh thành rất ít khi ăn cá, càng không thích người khác nhắc đến tỉnh Thanh Thủy. Nếu có thể, nàng ta hận không thể khiến mình lớn lên tại kinh thành.

Hoa Thanh thầm nghĩ, ha, đại tiểu thư chủ động khıêυ khí©h, xem chủ tử lật đổ bàn ăn này không!

Hoa Thanh khoanh tay đứng bên cạnh, lưng quay về phía cửa, chân run run chờ Đàm Dữu ra tay. Đến lúc đó đánh nhau mình sẽ giúp chủ tử chặn gia đinh ngoài cửa, ai bảo đại tiểu thư chọc chủ tử trước.

Đàm Dữu ra tay ——

Cầm lấy đũa gắp một miếng cá.

Hoa Thanh: "?"

Đàm Dữu mở miệng: "Hương vị rất ngon, chỉ là buổi sáng không thích hợp ăn nhiều dầu mỡ như vậy, nếu là buổi trưa ăn thì chắc chắn sẽ hợp khẩu vị hơn."

Đàm Chanh cũng động đũa nếm thử. Thường ngày nàng ăn uống tương đối thanh đạm, hôm nay là vì chăm sóc khẩu vị của Đàm Dữu nên mới làm bữa tiệc thịnh soạn vào buổi sáng, "Tốt."

Hai người ở chung không khí cực kỳ tốt, không hề có nửa phần căng thẳng hay ánh mắt đối chọi kịch liệt.

Hoa Thanh, "??"

Chuyện này không giống với những gì nàng ta nghĩ, sao vẫn chưa đánh nhau?

Hoa Thanh nghi hoặc, chủ tử đừng chỉ nói chuyện thôi, trong lòng ngài mà khó chịu thì ta sẽ ra tay ngay.

12

0

2 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.