TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21

Đàm Dữu từ trước đến nay sống một cách bình thản không hổ thẹn với lương tâm, làm việc tuy có quy củ nhưng từ trước đến nay luôn kiềm chế bản thân không ép buộc người khác.

Hiện giờ đến thế giới này đối với nàng mà nói dường như cũng không hoàn toàn là chuyện xấu.

Đàm Dữu ngẩng đầu ngắm trăng, vầng trăng nơi đây dường như không khác gì vầng trăng trước kia. Chỉ là thời tiết tối nay không được tốt lắm, mặt trăng trên đầu không hề rực rỡ, ánh trăng mờ nhạt mơ hồ được che phủ bởi làn mây mỏng, màu sắc lại cực kỳ giống màu áo trắng ngà trên người Trưởng hoàng tử.

Đàm Dữu thất thần trong chớp mắt, thầm nghĩ nếu hắn đứng dưới ánh trăng khoác trên mình ánh trăng như vậy nhất định sẽ rực rỡ lấp lánh.

Đàm Dữu cười cười giơ tay đóng cửa sổ lại.

Tuy nàng ngủ muộn nhưng thức dậy vẫn sớm như thường lệ, đến giờ tự nhiên tỉnh. Toàn bộ trong đình viện, Đàm Dữu là chủ tử dậy sớm nhất. Nàng đã đứng ở tiểu viện đánh một bộ Thái Cực và Bát đoạn cẩm, Hoa Thanh mới chống thắt lưng ngáp ngắn ngáp dài đi tới.

Nhìn thấy Đàm Dữu, nàng ta buồn ngủ còn tưởng mình chưa tỉnh ngủ, đứng tại chỗ dụi mắt nửa ngày.

Đàm Dữu nói với Hoa Thanh: "Ta vốn định đi Hàn Lâm Viện điểm danh nhưng các ngươi còn chưa dậy."

Nàng vừa đi vừa nói, đến đó thì cũng phải đến trưa rồi.

"Điểm danh?" Hoa Thanh mơ hồ: "Ngài xưa nay có điểm danh đâu." Đây là vẫn chưa tỉnh rượu sao?

Đàm Dữu thi đậu hàn lâm hai ba năm nay chưa bao giờ đi đúng giờ. Hàn Lâm Viện đã sớm quen rồi, chỉ là ngại mặt mũi Đàm lão thái thái mà không dám trách tội hay bãi miễn nàng.

Đàm Dữu khựng lại, "Vậy ta thường ngày giờ này nên làm gì?"

Hoa Thanh nghĩ nghĩ: "Ồ," rồi nói: "Ngủ ở thanh lâu."

"..."

Hoa Thanh ngây ngô cười: "Ngài đừng ngại chứ, ngài ở đó đều ngủ một mình thôi. Sao ngài lại quên vậy?"

"..."

Đàm Dữu không biết mình nên biểu hiện vẻ mặt gì.

Ngày nào cũng ngủ ở thanh lâu sao, nàng sợ mình cũng đi vào vết xe đổ của nữ chính An Tòng Phượng quá. Hiện tại là chính mình ngủ nhưng Đàm Dữu lại suy nghĩ, ở lầu xanh mà đều ngủ một mình...

Có phải... không được lắm không?

Hoa Thanh hiếm khi dám đùa cợt như vậy, nếu là trước kia chủ tử chắc chắn đã liếc mắt sắc lạnh với nàng ta rồi.

Dù sao cũng là nữ nhân, ai lại muốn người khác biết rằng mình ở thanh lâu lại thuê hẳn một nhã gian riêng để nghỉ ngơi một mình trong khi xung quanh không biết bao nam tử?

Người trong kinh thành đều cho rằng "Đàm Dữu" chìm đắm trong tửu sắc, cả ngày ở thanh lâu quên cả lối về, kỳ thật nàng ta chỉ là giả bộ để cố ý chọc giận lão thái thái.

Đàm gia chẳng phải là thế gia vọng tộc sao, Đàm Chanh kia chẳng phải thanh cao giữ mình sao, ngay cả tên viện của nàng ta cũng là chữ "Bạch" thuần khiết không tì vết còn "Đàm Dữu" là bùn nhão không trát được tường, vậy nàng ta cứ nát bét ra đấy cho họ xem.

Tên viện của "Đàm Dữu" là "Mặc" (mực), nàng ta cảm thấy nó hoàn toàn đối lập với chữ "Bạch" của Đàm Chanh.

Có lẽ lão thái thái cảm thấy một người từ vùng đất nhỏ đến như nàng ta chính là một khối mực đen đặc nhúng vào vũng nước trong veo của Đàm gia, trở thành thủy mặc làm bẩn thanh danh Đàm gia.

"Đàm Dữu" không có gì xuất sắc nhưng lại rất tự ti và mẫn cảm, chính điều này đã hình thành nên tính cách phản nghịch và hành vi cố ý buông thả của nàng ta.

Chỉ là "Đàm Dữu" còn chưa đủ táo bạo và bất chấp, trước khi hành sự luôn cố gắng giữ đúng giới hạn của lão thái thái cho nên rất nhiều chuyện chỉ là bề ngoài có vẻ hoang đường nhưng trên thực tế vẫn chưa khác người.

Chuyện này Hoa Thanh biết, mấy kẻ ăn chơi trác táng thường ngày chơi bời với "Đàm Dữu" cũng biết.

10

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.