TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Giữa mùa hè tháng năm, bầu trời tối đen như mực.

Trong phòng, một chân đèn chạm rỗng tinh xảo đặt ở đầu giường gỗ tử đàn, ánh nến vàng nhạt ấm áp hắt lên chụp đèn đồng không quá chói mắt.

Dưới ánh sáng mờ ảo ấy, Đàm Dữu lờ mờ tỉnh lại, lặng lẽ ngồi dậy trên giường. Nàng đưa tay lên day nhẹ huyệt thái dương, ngón cái cùng ngón giữa dùng lực vừa phải ấn miết.

Nàng không rõ người khác sau khi chết đuối tỉnh lại sẽ thế nào, chỉ biết bản thân như vừa rơi vào một vò rượu nồng. Thái dương giật thình thịch, toàn bộ đầu căng như dây đàn. Nàng chỉ cần khẽ động đậy đã thấy choáng váng muốn nôn.

Khi nàng cúi đầu, mái tóc dài trượt nhẹ qua vai rũ xuống hai bên má. Từng sợi tóc vẫn còn vương hương rượu phảng phất.

Đây là lần thứ hai sau khi xuyên tới Đàm Dữu tỉnh lại.

Lần đầu tiên tỉnh lại là vào giữa trưa, nàng còn chưa kịp nhìn rõ xung quanh thì đã bị người ta khiêng từ thanh lâu ra ngoài. Bả vai đối phương đè ép dạ dày, Đàm Dữu bị xóc đến choáng váng. Mới tỉnh chưa được bao lâu nàng lại ngất lịm đi.

Trong giấc mơ, Đàm Dữu mới phát hiện mình xuyên vào một cuốn tiểu thuyết nữ tôn. Tên sách là gì nàng đã sớm quên mất, chỉ nhớ được nội dung đại khái.

Đàm Dữu làm giảng viên đại học, những cuốn tiểu thuyết hay truyện tranh như thế này nàng đã tịch thu không ít. Nàng khóa gọn gàng tất cả sách trong tủ phía sau bàn làm việc, trên mỗi cuốn ghi rõ họ tên và mã sinh viên của người bị tịch thu.

Sách đều được sắp xếp ngay ngắn chờ sinh viên tốt nghiệp mới được nhận lại.

Mà đây chỉ là sách giấy, những bản điện tử tải về điện thoại thì càng nhiều không đếm xuể.

Tuy nhiên, kể từ khi nàng mang theo thiết bị gây nhiễu sóng lên lớp, số lượng sách giấy rõ ràng tăng lên rất nhiều.

Đàm Dữu đương nhiên có thể hiểu việc sinh viên ngủ gật hay lười biếng nhưng điều đó không có nghĩa là nàng tán thành cách làm này. Nếu như trong giờ học chịu khó nghe thêm hai câu, đến cuối kỳ đã có thể bớt đi hai hàng tin nhắn: [Cô ơi, đói đói, cơm cơm.]. Nàng phụ trách giảng dạy chứ không phụ trách múc cơm, không thể cứu được nhiều sinh viên kêu gào đòi ăn như vậy.

Sở dĩ Đàm Dữu còn nhớ đôi chút về nội dung sách có lẽ là vì bìa sách quá mức nổi bật. Nổi bật đến nỗi người ta chỉ lo nhìn bìa mà chẳng buồn để ý đến tên truyện.

Trên bìa, trong bối cảnh cổ trang, ở chính giữa là một nữ nhân dung mạo xinh đẹp tinh xảo. Xung quanh nàng là đủ loại nam nhân với tư thế và thân phận khác nhau, tất cả đều nép mình ôm lấy cánh tay và đùi nàng. Ai cũng vai trần chân lộ, vừa nhìn qua đã thấy không mấy đứng đắn.

Đàm Dữu cho rằng đây là một quyển sách không đứng đắn bởi lẽ ngay cả bìa sách cũng chẳng giống bìa sách nghiêm túc. Đợi nàng mở ra mới biết hình như là một cuốn tiểu thuyết tình yêu.

-----

*Lưu ý nhỏ từ tác giả:

[Nam chính không lên ngôi hoàng đế. Không!!! Vui lòng xem kỹ cảnh báo, đừng suy diễn trước nội dung, cảm ơn.]

Nữ chính trong truyện hòa nhập vào thế giới cổ đại quá tự nhiên, phần sau sẽ có giải thích.

Xã hội xưa coi trọng "thiên địa quân thân sư" (trời đất, vua, cha mẹ, thầy), địa vị của phu tử với học trò rất cao. Nhân vật phụ họ Ngô từng bị phu tử thao túng áp chế nên rất sợ phu tử.

Cặp nam nữ chính nguyên tác (Liễu, An) đều có tính cách riêng. Liễu không phải phản diện.

Đây là một câu chuyện dài hoàn chỉnh, tất cả chi tiết phía trước đều có hồi đáp, không hành hạ nam chính càng không hành hạ nữ chính.

Không có kẻ xấu tuyệt đối, chỉ khác biệt về lập trường chính trị. Đọc thêm vài chương sẽ hiểu.

11

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.