0 chữ
Chương 1
Chương 1
Đại lục Phong Diễn, khu vực năm đại Thần Sơn.
Từng đoàn người từ các đại tông môn thuộc năm Thần Sơn nối tiếp lao ra, chen chúc đổ về linh thuyền phi hành đang đậu trên quảng trường, hối hả tháo chạy.
“Chạy mau! Chạy mau! Hỏa chi linh bạo loạn rồi! Dấu hiệu diệt thế đã khởi lên rồi…”
“Mau lên! Chỉ cần lên được linh thuyền đến Bắc Linh Cảnh, chúng ta có thể sống sót…”
Dưới chân Thần Trù Sơn, một thân ảnh nhỏ nhắn đang bị đám đông xô đẩy đến choáng váng, cả người như sắp vỡ vụn.
Khó khăn lắm mới lách được ra khỏi đám người, Giang Thất Nhu đã bị cái nóng diệt thế thiêu đến ướt sũng như vừa bị vớt khỏi nồi nước sôi.
Nàng nhìn về năm Thần Sơn phía nam, nơi đó bốn mùa quanh năm ôn hòa, nay đã chìm trong biển lửa, từng cành cây ngọn cỏ đều bị thiêu rụi, đất trời như có thể tan chảy bất cứ lúc nào, lòng nàng vô cùng phiền muộn.
Nàng ngẩng đầu nhìn linh thuyền to lớn lơ lửng giữa không trung, nặng nề thở dài một tiếng.
Ai mà ngờ được, một dược tề bảy sao của thế kỷ 23 như nàng lại xuyên vào một cuốn tiểu thuyết.
Nếu chỉ là xuyên vào tiểu thuyết, biết rõ tình tiết thì chẳng khác nào được sống lại trong hiện thực, hẳn cũng không đến nỗi nào.
Nhưng trớ trêu thay, nàng lại xuyên đúng vào đoạn kết truyện. Lúc này, nữ chính tuyệt sắc đan sư vừa cùng nam chính đại lão giới tu tiên phá vỡ cấm giới của đại lục Phong Diễn, cùng nhau phi thăng tiên giới, mở ra cuộc sống mới.
Mà theo chân hai người này phi thăng, còn có ba nghìn tu giả trung thành.
Cũng bởi số người phi thăng cùng lúc quá đông, linh khí của đại lục Phong Diễn bị hút cạn, thế giới bắt đầu sụp đổ, cảnh diệt thế hiện ra.
Người của Thần Toán Sơn nói, thời điểm diệt thế kéo đến, con đường sống duy nhất là trong vòng ba tháng phải chạy đến động thiên Bắc cảnh của Bắc Linh Cảnh.
Bởi thế, thiên hạ đều đang đổ về phía đó.
Trong lòng Giang Thất Nhu đang rối bời thì bên trái đã vang lên một giọng cười châm chọc:
“Ái chà! Giang Thất Nhu, ngươi cũng đòi lên linh thuyền sao? Đừng mơ nữa cho khỏe!”
“Trưởng lão Thần Y Sơn bọn ta đã nói rồi, tất cả đệ tử thuộc năm Thần Sơn đều có thể lên linh thuyền, trừ đám người Thần Trù Sơn các ngươi. Ha ha ha…”
Giang Thất Nhu ngẩng đầu nhìn lại, thấy một thiếu nữ áo hồng tầm mười ba mười bốn tuổi đang cười đến ngả nghiêng, vẻ mặt tràn đầy đắc ý.
Từ ký ức mà nguyên chủ để lại, Giang Thất Nhu lập tức nhận ra nàng ta tên gọi Lâm Hỉ Hỉ, cũng xuất thân từ một thành nhỏ ở phía nam đại lục Phong Diễn, chính là thành Thủy Nguyệt.
Trùng hợp hơn nữa, cả hai sinh cùng ngày tháng năm, đều được đưa vào khu vực năm Thần Sơn, nơi quy tụ các tông môn tu chân khi vừa tròn năm tuổi.
Chỉ khác là, Giang Thất Nhu mang song linh căn tương khắc thủy hỏa, bị đưa vào Thần Trù Sơn; còn Lâm Hỉ Hỉ có đơn linh căn hệ hỏa, nên được chọn vào Thần Y Sơn.
Phải rồi, nữ chính Lịch Phi Yên, người phi thăng tiên giới, cũng xuất thân từ Thần Y Sơn.
Lâm Hỉ Hỉ gọi nàng là “sao chổi”, chẳng qua vì tông môn Thần Trù Sơn của nguyên chủ từng sản sinh ra quá nhiều phản diện đối đầu với nữ nam chính.
Đại sư huynh của Giang Thất Nhu là đại phản diện số một, yêu nữ chính điên cuồng, bất chấp thủ đoạn, cuối cùng bị nam chính diệt trừ.
Nhị sư huynh là nam phụ số hai, vì nữ chính mà trở mặt với đại sư huynh, cũng chết dưới tay nam chính.
Tam sư tỷ thì si mê nam chính, hết lần này đến lần khác gây sự với nữ chính, kết cục bị chính tay nàng ta gϊếŧ chết.
Từng đoàn người từ các đại tông môn thuộc năm Thần Sơn nối tiếp lao ra, chen chúc đổ về linh thuyền phi hành đang đậu trên quảng trường, hối hả tháo chạy.
“Chạy mau! Chạy mau! Hỏa chi linh bạo loạn rồi! Dấu hiệu diệt thế đã khởi lên rồi…”
“Mau lên! Chỉ cần lên được linh thuyền đến Bắc Linh Cảnh, chúng ta có thể sống sót…”
Dưới chân Thần Trù Sơn, một thân ảnh nhỏ nhắn đang bị đám đông xô đẩy đến choáng váng, cả người như sắp vỡ vụn.
Khó khăn lắm mới lách được ra khỏi đám người, Giang Thất Nhu đã bị cái nóng diệt thế thiêu đến ướt sũng như vừa bị vớt khỏi nồi nước sôi.
Nàng nhìn về năm Thần Sơn phía nam, nơi đó bốn mùa quanh năm ôn hòa, nay đã chìm trong biển lửa, từng cành cây ngọn cỏ đều bị thiêu rụi, đất trời như có thể tan chảy bất cứ lúc nào, lòng nàng vô cùng phiền muộn.
Ai mà ngờ được, một dược tề bảy sao của thế kỷ 23 như nàng lại xuyên vào một cuốn tiểu thuyết.
Nếu chỉ là xuyên vào tiểu thuyết, biết rõ tình tiết thì chẳng khác nào được sống lại trong hiện thực, hẳn cũng không đến nỗi nào.
Nhưng trớ trêu thay, nàng lại xuyên đúng vào đoạn kết truyện. Lúc này, nữ chính tuyệt sắc đan sư vừa cùng nam chính đại lão giới tu tiên phá vỡ cấm giới của đại lục Phong Diễn, cùng nhau phi thăng tiên giới, mở ra cuộc sống mới.
Mà theo chân hai người này phi thăng, còn có ba nghìn tu giả trung thành.
Cũng bởi số người phi thăng cùng lúc quá đông, linh khí của đại lục Phong Diễn bị hút cạn, thế giới bắt đầu sụp đổ, cảnh diệt thế hiện ra.
Người của Thần Toán Sơn nói, thời điểm diệt thế kéo đến, con đường sống duy nhất là trong vòng ba tháng phải chạy đến động thiên Bắc cảnh của Bắc Linh Cảnh.
Trong lòng Giang Thất Nhu đang rối bời thì bên trái đã vang lên một giọng cười châm chọc:
“Ái chà! Giang Thất Nhu, ngươi cũng đòi lên linh thuyền sao? Đừng mơ nữa cho khỏe!”
“Trưởng lão Thần Y Sơn bọn ta đã nói rồi, tất cả đệ tử thuộc năm Thần Sơn đều có thể lên linh thuyền, trừ đám người Thần Trù Sơn các ngươi. Ha ha ha…”
Giang Thất Nhu ngẩng đầu nhìn lại, thấy một thiếu nữ áo hồng tầm mười ba mười bốn tuổi đang cười đến ngả nghiêng, vẻ mặt tràn đầy đắc ý.
Từ ký ức mà nguyên chủ để lại, Giang Thất Nhu lập tức nhận ra nàng ta tên gọi Lâm Hỉ Hỉ, cũng xuất thân từ một thành nhỏ ở phía nam đại lục Phong Diễn, chính là thành Thủy Nguyệt.
Trùng hợp hơn nữa, cả hai sinh cùng ngày tháng năm, đều được đưa vào khu vực năm Thần Sơn, nơi quy tụ các tông môn tu chân khi vừa tròn năm tuổi.
Phải rồi, nữ chính Lịch Phi Yên, người phi thăng tiên giới, cũng xuất thân từ Thần Y Sơn.
Lâm Hỉ Hỉ gọi nàng là “sao chổi”, chẳng qua vì tông môn Thần Trù Sơn của nguyên chủ từng sản sinh ra quá nhiều phản diện đối đầu với nữ nam chính.
Đại sư huynh của Giang Thất Nhu là đại phản diện số một, yêu nữ chính điên cuồng, bất chấp thủ đoạn, cuối cùng bị nam chính diệt trừ.
Nhị sư huynh là nam phụ số hai, vì nữ chính mà trở mặt với đại sư huynh, cũng chết dưới tay nam chính.
Tam sư tỷ thì si mê nam chính, hết lần này đến lần khác gây sự với nữ chính, kết cục bị chính tay nàng ta gϊếŧ chết.
3
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
