0 chữ
Chương 7
Chương 7
Phương Thắng Xuân ở đầu dây bên kia đã trợn trắng mắt. Gạt ai chứ, người khác có thể không biết nhưng anh thì rõ mười mươi Diệp Minh Sanh có tâm tư gì với Mặc Tử Hàng!
Nhưng nếu Diệp Minh Sanh đã không chịu nhận chuyện này, vậy anh cũng không tiện vạch trần. Dù sao người ta cũng là phu nhân tổng tài của Cố thị, nếu cậu không vui mà nói vài câu với Cố tổng thì vị trí người đại diện vàng của anh có khi cũng sẽ bay theo gió. Tinh Khuyết đãi ngộ tốt như vậy, anh thật sự không muốn phải chuyển sang công ty khác.
Phương Thắng Xuân âm thầm thở dài, cuối cùng chỉ có thể uyển chuyển khuyên: “Không có chuyện gì thì tốt, dù sao Mặc gia cũng là đối thủ cạnh tranh của Cố gia, nếu để Cố tổng hiểu lầm thì thật không hay.”
Hắn đã “hiểu lầm” rồi, còn tặng cho một màn cảnh cáo nữa.
Diệp Minh Sanh thầm nghĩ, theo phản xạ đưa tay sờ lên cổ vẫn còn nóng rát. Nhưng thấy người đại diện cũng đang khó xử nên cậu không đành dọa anh thêm, chỉ cười nhẹ nói: “Em biết rồi, em đã giải thích rõ ràng với Tắc Tuân, anh ấy cũng không nói gì nữa.”
Khóe miệng Phương Thắng Xuân khẽ giật, thầm nghĩ Cố tổng đúng là yêu thật rồi, người ta nói gì cũng tin.
Hai người trò chuyện thêm vài câu, Diệp Minh Sanh quá mức bình tĩnh khiến Phương Thắng Xuân bắt đầu hoài nghi không biết có phải là mình đã lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử hay không. Sau khi đắn đo một hồi, cuối cùng anh quyết định không can thiệp thêm vào chuyện này nữa, chuyển sang hỏi về việc quay phim.
Hiện tại nguyên chủ đang tham gia quay một bộ phim truyền hình cải biên từ trò chơi huyền huyễn, đã quay được hơn một tháng rồi, lượng cảnh quay cũng đã xong được một nửa.
Diệp Minh Sanh dựa vào ký ức của nguyên chủ để ứng đối khéo léo, đợi đến khi Phương Thắng Xuân hỏi cậu quay xong bộ phim này thì muốn nghỉ một thời gian hay tiếp tục nhận phim, cậu vốn định nói mình không muốn đóng phim nữa. Nhưng không hiểu sao lời đến bên miệng rồi mà lại như bị dính chặt, căn bản là không thể thốt ra được.
Chẳng lẽ cậu nhất định phải tiếp tục đi theo con đường mà nguyên chủ đã chọn sao?
Diệp Minh Sanh nhíu mày. Tâm trí cậu đặt ở y dược học, cậu còn có rất nhiều ý tưởng chưa kịp thực hiện, cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian vào những chuyện khác.
Nhưng cậu đã chiếm lấy thân thể của nguyên chủ, nếu nguyên chủ có nguyện vọng gì mà chỉ cần không quá đáng, không chạm đến giới hạn của bản thân thì cậu cũng sẽ cố gắng thực hiện thay.
Nhưng nếu Diệp Minh Sanh đã không chịu nhận chuyện này, vậy anh cũng không tiện vạch trần. Dù sao người ta cũng là phu nhân tổng tài của Cố thị, nếu cậu không vui mà nói vài câu với Cố tổng thì vị trí người đại diện vàng của anh có khi cũng sẽ bay theo gió. Tinh Khuyết đãi ngộ tốt như vậy, anh thật sự không muốn phải chuyển sang công ty khác.
Phương Thắng Xuân âm thầm thở dài, cuối cùng chỉ có thể uyển chuyển khuyên: “Không có chuyện gì thì tốt, dù sao Mặc gia cũng là đối thủ cạnh tranh của Cố gia, nếu để Cố tổng hiểu lầm thì thật không hay.”
Hắn đã “hiểu lầm” rồi, còn tặng cho một màn cảnh cáo nữa.
Khóe miệng Phương Thắng Xuân khẽ giật, thầm nghĩ Cố tổng đúng là yêu thật rồi, người ta nói gì cũng tin.
Hai người trò chuyện thêm vài câu, Diệp Minh Sanh quá mức bình tĩnh khiến Phương Thắng Xuân bắt đầu hoài nghi không biết có phải là mình đã lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử hay không. Sau khi đắn đo một hồi, cuối cùng anh quyết định không can thiệp thêm vào chuyện này nữa, chuyển sang hỏi về việc quay phim.
Hiện tại nguyên chủ đang tham gia quay một bộ phim truyền hình cải biên từ trò chơi huyền huyễn, đã quay được hơn một tháng rồi, lượng cảnh quay cũng đã xong được một nửa.
Chẳng lẽ cậu nhất định phải tiếp tục đi theo con đường mà nguyên chủ đã chọn sao?
Diệp Minh Sanh nhíu mày. Tâm trí cậu đặt ở y dược học, cậu còn có rất nhiều ý tưởng chưa kịp thực hiện, cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian vào những chuyện khác.
Nhưng cậu đã chiếm lấy thân thể của nguyên chủ, nếu nguyên chủ có nguyện vọng gì mà chỉ cần không quá đáng, không chạm đến giới hạn của bản thân thì cậu cũng sẽ cố gắng thực hiện thay.
5
0
4 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
