TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 27
Chương 27

Diệp Minh Sanh liếc nhìn Hà Hữu Xương: “Ngạc nhiên lắm sao?”

“Không, không đâu.” Hà Hữu Xương vội vàng lắc đầu, nhưng vẫn không giấu nổi tò mò và lo lắng: “Anh Diệp, sao anh lại nói chuyện với Mặc tổng kiểu đó? Như vậy không sao chứ?”

Theo những gì hắn biết thì Mặc tổng là kiểu người có thù tất báo.

“Không sao cả, vốn dĩ cũng chỉ là chơi qua đường thôi, tôi cũng đâu có nói sai câu nào.” Diệp Minh Sanh mặt không cảm xúc, bình tĩnh nói như đang kể chuyện của người khác: “Tôi đâu có coi trọng loại người suốt ngày lăng nhăng như thế. Khó khăn lắm mới phát hiện Cố tổng thật sự để ý đến mình, mà anh ấy giờ cũng đối xử với tôi dịu dàng hơn nhiều, đương nhiên phải cắt đứt hoàn toàn với họ Mặc kia rồi! Ghen tuông nhỏ là chuyện thường, ghen quá thì hại mình, tôi phải biết chọn cái lợi.”

Hà Hữu Xương nhìn cậu một hồi lâu, rồi lại không nhịn được mà thốt lên: “Anh Diệp, anh diễn xuất giỏi thật đó!”

Không hổ là diễn viên chuyên nghiệp, lâu nay mà hắn vẫn không nhìn ra được việc Diệp Minh Sanh tiếp cận Mặc Tử Hàng là để khiến cho Cố tổng ghen! Nếu đem kỹ năng diễn xuất này lên phim, thì mấy đạo diễn nổi tiếng chắc chắn đã không còn chê cậu là ngôi sao lưu lượng thiếu thực lực nữa.

Diệp Minh Sanh cười gượng: “Cậu quá khen rồi.”

Thực ra nguyên chủ đúng là thật lòng thích Mặc Tử Hàng, thích đến mức như bị trúng bùa, không thể tự thoát ra được.

Nhưng chuyện vừa rồi lại khiến cậu cảm thấy nhẹ nhõm, việc cậu có thể chống lại Mặc Tử Hàng chứng tỏ cậu không bị ràng buộc bởi những tình tiết cốt truyện ngặt nghèo kia. Ngoài việc nhất định phải ở lại giới giải trí một thời gian thì cậu vẫn là một người tự do, chuyện này thật sự quá tuyệt vời!

Tâm trạng Diệp Minh Sanh lại trở nên vui vẻ, không nhịn được khẽ ngân nga một điệu hát. Thiếu niên tuấn tú nghiêng đầu tựa vào cửa sổ xe, thần sắc thư thái, tiếng ngân nga không rõ lời mang theo âm điệu dịu dàng ấm áp, khiến cả người toát ra vẻ nhẹ nhàng và tươi đẹp. Hàng mi dài khẽ run như đang múa trong ánh sáng.

Hà Hữu Xương nhìn cậu, lại càng tin chắc những lời cậu nói là thật.

Ngay cả tài xế ban đầu vốn dĩ còn nghi ngờ, lúc này cũng không khỏi do dự ba phần.

Cố tổng ưu tú như vậy, Diệp thiếu thích cũng chẳng phải chuyện gì lạ.

Còn bên Mặc Tử Hàng, sắc mặt hắn ta u ám đến cực độ, giận dữ ném thẳng điện thoại xuống đất.

Trong lòng hắn ta, nguyên chủ thật ra chẳng đáng bao nhiêu giá trị, chỉ là một món đồ chơi nhàn rỗi, có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Nhưng bây giờ món đồ chơi đó lại dám chủ động nói với hắn ta rằng chỉ là chơi cho vui, còn nói hắn ta không bằng người khác, chuyện này hắn ta tuyệt đối không thể chấp nhận được.

3

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.