TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26

“Cậu!” Mặc Tử Hàng tức đến mức mặt cũng đen lại, hít sâu để bình tĩnh, cười lạnh nói: “Ghen thì cứ nhận là ghen đi, nói lắm thế cũng vẫn là vì ghen mà thôi! Không thì vì sao mấy hôm trước còn đang tốt đẹp, hôm qua thấy tôi với Tần Tô ở bên nhau thì hôm nay liền thay đổi? Hay là vì Cố Tắc Tuân đang ở bên cạnh, cho nên cậu không dám nói thật?”

“Hôm nay anh ấy chắc đang đi làm ở công ty rồi.” Diệp Minh Sanh đáp: “Tôi nhận cuộc gọi này là để nói với anh một câu, sau này cũng đừng liên lạc với tôi nữa. Trước đây tôi với anh ấy cãi nhau, đúng lúc anh lại tìm tới nên tôi mới thuận theo chơi đùa với anh chút. Bây giờ chúng tôi làm hòa rồi, bạch nguyệt quang của anh cũng đã quay trở về, nên chấm dứt thôi.”

Mặc Tử Hàng thật sự không thể tin nổi vào tai mình.

Diệp Minh Sanh vừa nói cái gì? Cậu ta lại nói là chỉ thuận tiện chơi đùa với mình? Tình cảm từng ánh lên trong mắt cậu trước đây đều là giả á? Như vậy chẳng lẽ là do hắn ta bị mù mắt rồi sao?

“Diệp Minh Sanh, bảo sao nhà họ Diệp lại khinh thường cậu, vì tiền mà cái gì cũng dám nói!” Mặc Tử Hàng giễu cợt.

Diệp Minh Sanh chẳng buồn để tâm, chỉ cảm thấy cái cớ thuận miệng vừa nãy đúng là quá hợp lý, nhờ có nó mà những thay đổi trong mấy ngày gần đây của cậu đều có thể giải thích trôi chảy.

“Tuỳ anh muốn nghĩ sao cũng được, rốt cuộc anh cho gọi tôi là có chuyện gì?” Diệp Minh Sanh nói.

Lúc này Mặc Tử Hàng mới nhớ ra mục đích ban đầu của cuộc gọi này, liền cảnh cáo nói: “Tôi mặc kệ hiện giờ cậu thế nào, tóm lại là cậu tốt nhất đừng nói linh tinh gì trước mặt Tần Tô, nếu không thì đừng trách sao tôi không khách sáo!”

“Yên tâm, tôi không có hứng thú với cậu ta.” Diệp Minh Sanh lạnh nhạt đáp. Nghĩ đến tình cảnh của Thượng Thanh Viễn hiện giờ, cậu cũng có chút muốn cảnh cáo cái thằng cặn bã này đừng làm bậy, nhưng lại sợ Mặc Tử Hàng vì mất mặt mà tức giận, rồi càng đối xử tệ với Thượng Thanh Viễn hơn nên cuối cùng vẫn không nói gì.

Thôi, vai chính thì có số của vai chính, cậu đâu phải thánh sống mà chuyện gì cũng quản được.

Diệp Minh Sanh cúp máy, vừa quay ra đã thấy Hà Hữu Xương đang sững người nhìn mình, tài xế thì liên tục quay đầu lại nhìn, cậu không khỏi đỡ trán: “Chú Lương, lái xe thì nhìn đường đi ạ, an toàn là trên hết.”

“À à, đúng đúng!” Tài xế vội vàng ngồi ngay ngắn lại, mắt nhìn phía trước, nhưng tai thì vẫn vểnh lên nghe cuộc nói chuyện giữa Diệp Minh Sanh và Hà Hữu Xương.

3

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.