TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

Khi đọc truyện Diệp Minh Sanh còn cảm thấy kết cục đó thật hả giận, tuy nhân vật kia trùng tên trùng họ với mình, nhưng trùng tên thì đã sao? Người có trùng tên trên đời này còn nhiều lắm, đây cũng chỉ là một vai phụ trong một quyển sách mà thôi. Nếu không phải vì Thượng Thanh Viễn có hào quang nam chính bảo hộ, đã sớm bị nguyên chủ hại chết vài lần. Một kẻ ác độc như nguyên chủ, có gặp phải kết cục như vậy cũng chỉ là “ác giả ác báo”.

Ai mà ngờ được mười mấy năm sau chính cậu lại xuyên vào trong quyển sách đó, trở thành nhân vật mà mình từng cực kỳ ghét bỏ chứ, đến hiện tại cậu cũng chỉ còn biết câm nín không nói nên lời.

Cốt truyện này thật đúng là quá mức tréo ngoe, cậu đặc biệt muốn lên mạng sửa lại câu quảng bá lan truyền trước đây thành: [Sai lầm lớn nhất của Viên lão tiên sinh chính là để cho đám tra nam và pháo hôi ác độc ăn quá no.]

Không nói chuyện khác, chỉ nói riêng bản thân nguyên chủ thôi. Diện mạo đẹp trai, giữ mình trong sạch, có tiền có thế, chồng lại tốt với mình, vậy mà còn không biết quý trọng. Con đường làm minh tinh cũng đang thuận lợi, sự nghiệp vẻ vang, làm gì không làm mà sao cứ khăng khăng đi gây sự với vai chính làm chi chứ?

Diệp Minh Sanh thở dài thật dài.

Tất cả những chuyện đó đều là cốt truyện, hiện tại cậu đã đến thì tuyệt đối không thể để cho bản thân rơi vào hoàn cảnh như thế được. Cậu là một thiên tài dược sư, sứ mệnh của cậu là nghiên cứu và chế tạo dược phẩm để mang lại lợi ích cho nhân loại. Tuy hiện tại vẫn còn phải hoàn thành một số tâm nguyện của nguyên chủ trong giới giải trí, nhưng suy cho cùng thì cậu cũng đã không giống với người trước nữa, cũng sẽ không để cho bản thân bị cốt truyện điều khiển.

Khi trở lại biệt thự, trời đã bắt đầu nhá nhem. Quản gia vừa thấy cậu liền lập tức bước tới, cung kính nói: “Diệp thiếu gia, tiên sinh có một buổi tiệc rượu quan trọng nên phải đến khuya mới về. Cơm tối đã chuẩn bị xong, chúng tôi mang lên cho ngài trước nhé?”

Diệp Minh Sanh gật đầu: “Được, làm phiền bác Cao và dì Lưu.”

Quản gia mỉm cười: “Diệp thiếu gia khách sáo rồi, đây là việc chúng tôi nên làm.”

Dì Lưu thì lại trợn mắt, chẳng buồn để ý gì tới cậu, xoay người vào bếp bưng đồ ăn ra.

Thái độ của quản gia và dì Lưu phần nào phản ánh lập trường của Cố Tắc Tuân. Quản gia có thể đối xử kính trọng với cậu như vậy, dì Lưu tuy không thích cũng không cố tình gây khó dễ, là bởi vì Cố Tắc Tuân đã thể hiện sự coi trọng nhất định đối với nguyên chủ.

5

0

4 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.