TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 11

Cố Tắc Tuân không biết trong hồ lô của cậu đang giấu loại thuốc gì, quay đầu lại lạnh lùng nhìn cậu một cái: “Buông ra, tôi muốn lên lầu.”

Nếu là nguyên chủ thì chắc chắn sẽ lập tức tránh ra, nhưng Diệp Minh Sanh thì không. Cậu như thể hoàn toàn không để ý đến sự bất mãn của Cố Tắc Tuân, vẫn cười tươi nói: “Vừa ăn xong mà lên lầu ngay thì không tốt đâu, ra ngoài hít thở không khí trong lành một chút mới có lợi cho sức khỏe!”

Cố Tắc Tuân cười lạnh một tiếng: “Nếu cậu muốn thứ gì thì cứ nói thẳng, đừng có vòng vo.”

Diệp Minh Sanh sờ sờ mũi, nhìn hắn vài giây rồi từ bỏ ý định vừa đi dạo vừa nói chuyện, chuyển sang nói thẳng: “Em muốn xây một cái phòng thí nghiệm.”

Câu này nói ra mà trong người vẫn không có phản ứng khó chịu gì, chứng tỏ chỉ cần cậu không rời khỏi giới giải trí thì những chuyện khác hẳn là sẽ không bị giới hạn gì.

Cố Tắc Tuân có chút bất ngờ, hắn còn tưởng Diệp Minh Sanh sẽ xin đầu tư cho một bộ phim điện ảnh hay truyền hình nào đó. Tiếp theo hắn liền cười lạnh một tiếng: “Xây phòng thí nghiệm? Là nuốn tách ti vi ra nghiên cứu sao?”

Diệp Minh Sanh: “...”

Đúng là xem thường người khác quá đáng mà.

Nhưng nghĩ lại thì nguyên chủ vốn là một nghệ sĩ, học hành lại không giỏi, giờ tự nhiên nói muốn lập phòng thí nghiệm thì đúng là khiến cho người ta thấy buồn cười, cũng không trách được Cố Tắc Tuân sẽ châm chọc.

Diệp Minh Sanh suy nghĩ một chút, liền kiếm cớ nói: “Cố tổng, thật ra cũng không giấu gì anh, trước kia em học hành kém là vì đã dành phần lớn thời gian theo học với một vị lão tiên sinh về y học và chế dược. Thực ra em rất có thành tựu trong cả y thuật lẫn dược học, còn có thể làm ra được không ít loại thuốc tốt.”

Cố Tắc Tuân rõ ràng là không tin, lập tức quay sang quản gia đứng bên cạnh gọi: “Bác Cao.”

Quản gia hiểu ý, lập tức bước lên kéo Diệp Minh Sanh sang một bên.

Dì Lưu cũng rất tinh ý mà đi tới, mặt mang vẻ chế giễu liếc nhìn Diệp Minh Sanh một cái sau đó đẩy Cố Tắc Tuân vào thang máy.

Diệp Minh Sanh nhìn cánh cửa thang máy đóng lại, lại nhìn vẻ mặt bình tĩnh của quản gia, biết rõ những người này sẽ không dễ gì chịu tin lời mình. Cậu thở dài, sau đó quay lại tiếp tục ăn cơm.

***

Thời buổi này internet vẫn chưa phát triển được như mười mấy năm sau, muốn tra cứu tài liệu về y học và dược phẩm trên mạng cũng khó khăn hơn nhiều, nhưng dù sao thì vẫn có thể tìm được một ít.

Diệp Minh Sanh dùng hơn nửa buổi chiều để tìm hiểu sơ bộ về trình độ y dược của hiện tại. Bất quá kiến thức có thể tiếp cận được trên mạng lại không nhiều, nên sáng hôm sau cậu đã chuẩn bị ra ngoài dạo một vòng quanh các tiệm thuốc ở Vân Thành.

4

0

4 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.