TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2: Xuyên qua

Trong tiếng hét kinh hoàng của đám đông, thân hình Giang Ngọc Tuân mất thăng bằng, ngã mạnh vào góc nhọn của tủ trưng bày bên cạnh.

Cơn đau nhói từ sau đầu ập đến, khoảnh khắc ngã xuống, thứ duy nhất y nhìn thấy là chiếc chén vàng trong tủ, vẫn lấp lánh rực rỡ dưới ánh đèn.

Như thể hình bóng nhỏ nhen của Ứng Trường Xuyên đang hiện ra, cười cợt đầy mỉa mai trước mắt y.

Khoảnh khắc tiếp theo, ý thức của y dần mờ nhạt rồi hoàn toàn tan biến.

---

Ánh tà dương như dải lụa rực rỡ, suối nước tĩnh lặng tựa tấm gấm mịn màng.

Lan Trì Điện nằm về phía Tây Bắc của cung Vũ Dương, bốn bề dòng suối vây quanh, đèn đuốc đã sớm bừng sáng trong màn đêm.

Một nam tử trung niên trong bộ hoa phục quỳ trên mặt đất, thân mình run rẩy, vừa khóc vừa kể lể không ngừng.

... Đây là một vở kịch sao?

Đầu còn đau nhức, Giang Ngọc Tuân ngẩn người một lúc lâu, dần dần nhận ra cảnh tượng trước mắt là một đoạn lịch sử đã ghi chép lại.

Năm thứ ba triều Chu Thái Tổ, một quý tộc bí mật thông đồng với mười hai nước Tây Nam mưu phản.

Không ngờ, Ứng Trường Xuyên chẳng những phản công thành công mười hai nước, mà còn nhân cơ hội lần đầu sáp nhập lãnh thổ phía Nam dãy Việt Lĩnh vào bản đồ.

Cảnh tượng này chính là lúc Ứng Trường Xuyên, sau chiến thắng khải hoàn, trở về triều đình, tại yến tiệc xử lý những kẻ phản nghịch.

Theo sử sách, vị quý tộc trước mắt, sau yến tiệc liền bị ngũ mã phanh thây, thi thể phơi ngoài hoang dã.

Quả nhiên, khi mọi mưu toan bại lộ, nhận ra cầu xin chẳng còn ích gì, vị quý tộc quỳ phục dưới đất liền tuyệt vọng đứng dậy.

Y cười nhạt, định đưa tay chỉ vào Ứng Trường Xuyên, nhưng cánh tay run rẩy không ngừng, cuối cùng chẳng thể giơ lên nổi.

Cuối cùng, y hít sâu một hơi, cao giọng nói: “Ta, ta chỉ thay trời hành đạo! Hoàng thượng vừa đăng cơ đã dám phá bỏ miếu tổ, không kính trọng quỷ thần, thật là hành vi của một hôn quân, một bạo chúa!”

Đại điện phút chốc lặng như tờ.

Tiếng chén rượu khẽ đặt xuống của người ngồi trên ngai cao cũng vang lên rõ ràng, lạnh lẽo đến rợn người.

Thôi rồi.

Nghe đến đây, đầu óc Giang Ngọc Tuân cuối cùng cũng trở nên sáng tỏ.

Chu Thái Tổ dẹp bỏ thần thánh, đời sau ai ai cũng biết rõ điều này.

So với tội mưu phản, có lẽ Ứng Trường Xuyên càng căm ghét những lời lẽ về quỷ thần hơn nhiều.

Giang Ngọc Tuân không nhịn được ngẩng đầu nhìn lên ngai cao.

Đáng tiếc, ánh đèn trên đài cao phảng phất mờ tối, thứ duy nhất y thấy rõ là chiếc chén vàng đặt trên án – một tuyệt phẩm tinh xảo khó phân thật giả.

Nếu không vì bề mặt chiếc chén có vẻ mới hơn, Giang Ngọc Tuân hẳn đã nghĩ rằng kẻ nào đó đã trộm bảo vật trong bảo tàng ra đây.

"Giang Ngọc Tuân, Giang Ngọc Tuân…"

Đang mải miên man suy nghĩ, Giang Ngọc Tuân bỗng nhận ra có người khẽ kéo ống tay áo mình.

5

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.