TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2: Nguyên nhân

Lưu Dương thị không nén nổi tức giận thở phì phò chỉ vào mũi Vương Hà thị mắng.

Rõ ràng lúc sáng, cả nhà Vương Tam đã đồng ý nhận bạc bồi thường của nhà Lưu gia bà mang theo Vương Nguyên rời đi, giờ lại đổi trắng thay đen đổ hết trách nhiệm lên Lưu gia bà.

Lưu gia bà chưa tố Vương gia bọn họ lừa hôn đã là nhân đức rồi thế mà nhà Vương Tam này còn không biết xấu hổ như vậy, này là ỷ vào việc trong thôn này Vương gia là tộc lớn nhất cố ý chèn ép người khác họ có phải hay không?

Tất cả người của Vương gia thôn lúc này mới vở lẽ, nhà Vương Tam vì tiền không những bán con lừa hôn giờ lại còn đổi trắng thay đen, trở mặt không nhận người, thật là thiếu đạo đức mà.

Lưu Dương thị nhân lần rối loạn này đem chuyện xảy ra với nhà mình một năm một mười nói ra trước sự chứng kiến của lý chính và thôn dân. Không thể để đám người vô sỉ nhà Vương Tam hất nước bẩn lên người mình được.

Số là, tháng trước con trai đồng sinh của Lưu đại gia là Lưu Chức bị bệnh lạ, hôn mê mãi mà không tỉnh.

Đại phu xem qua đều không tìm được nguyên nhân, trường học cho người báo tin để bọn họ đón gã về nhà, nhưng mãi mà người vẫn không tỉnh lại.

Tất cả đại phu xem qua đều nói gã không có bệnh còn vì sao hôn mê lại không một ai nó rõ được nguyên do, phu thê Lưu đại gia lo đến bạc cả đầu.

Sau đó Lưu gia nghe người quen nói trấn trên có một thầy tướng số nổi danh, hết cách bọn họ liền tìm đến cầu may.

Thầy tướng số kia vừa xem bát tự của Lưu Chức liền nói Lưu Chức bị sao tử vi chiếu mạng, phải tìm người xung hỉ gánh nạn kiếp thay thì mới khỏi bệnh được, tốt nhất là không quá ba tháng sau khi hôn mê nếu không sẽ vô thanh vô tức mất đi.

Lưu gia nghe vậy thì hoảng sợ, nhà họ chỉ có một đứa con duy nhất lại rất có tiền đồ. Nhi tử là mạng sống của nhà họ vì vậy sau khi nghe lời phán của thầy tướng số Lưu Dương thị liền nhanh chóng trở về tìm người xung hỉ cho con trai.

Khổ nỗi chuyện phu thê bà tìm gặp thầy tướng số không biết là bị ai trong thôn bắt gặp, còn nghe được việc thầy tướng số kia đã nói với nhà Lưu đại gia trở về liền đem chuyện Lưu Chức cần người chắn tai kiếp kia nói ra.

Nên sau đó Lưu gia dù chạy khắp các thôn tìm khắp chốn, bà mối nói đến gãy cả lưỡi cũng không một ai đồng ý kết thông gia với họ. Ai biết Lưu Chức có thật sự sẽ vì chuyện xung hỉ mà tỉnh lại hay không?

Đại Trù quốc trước nay văn phong tuy rằng cởi mở, nam chết vợ nữ chết chồng, hay ca nhi nữ tử bị hưu vẫn có thể lập gia đình mới, chỉ có điều những người như vậy hầu hết khi tái giá đẹp một chút thì có thể làm thị thϊếp cho nhà giàu có, nhan sắc bình thường thì làm thϊếp cho những nhà khá giả chút trong thôn.

Hoặc phải gả tới những nơi xa xôi hẻo lánh làm vợ kế cho những lão già, hay hán tử nhà nghèo không thể lấy được vợ tốt, nói chung hiếm có người sau đó có thể tìm được một lương duyên như ý.

Cho nên không ai muốn mạo hiểm gả con cho một người không rõ sống chết, lại còn có khả năng thay hắn chịu tai kiếp gì đó.

Nếu như người tỉnh lại thật thì không gì bằng lỡ như không tỉnh hay chết luôn có khi còn bị mang tiếng sát phu, biết đâu lại lây xui xẻo đó sang người nhà họ cũng không biết chừng.

Người trong thôn như bọn họ thường có tính thích chiếm chút lợi nhỏ cũng chỉ vì cuộc sống khó khăn nhưng không tới nỗi đem hạnh phúc, và tính mạng con mình ra đánh đổi.

Lưu gia chạy đông chạy tây khắp nơi gấp đến độ vắt dò lên cổ mà không tìm được nhà nào đồng ý, nhà nghèo quá thì bọn họ không muốn dẫu sao con trai cũng là đồng sinh tương lai còn có thể thành tú tài thậm chí xa hơn là cống sĩ tiến sĩ, nhà vợ quá kém sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của gã.

Sau lại nghĩ đến đứa con đang mê mang trên giường bọn họ cũng chỉ có thể bấm bụng chấp nhận, mặc dù vậy vẫn không có ai nguyện ý gả đến. Nhà có người đồng ý không những nghèo mà bát tự cũng không hợp thật khiến người ta nóng ruột.

Tìm kiếm khắp nơi không ai đồng ý, cũng như chẳng có người nào phù hợp, bọn họ đang đau đầu định tìm người ở những huyện khác, còn chưa kịp nhờ người mai mối tìm giúp thì nhà Vương Tam lại tìm đến.

Nhà nọ nói muốn gả trưởng nữ của mình cho Lưu Chức, bát tự hai bên lại vừa lúc phù hợp, ngày giờ sinh mà nhà Vương Tam đưa vừa hay đúng với ngày giờ mà thầy tướng số kia đã nói.

Lưu gia vui mừng vô cùng, cảm thấy như vậy cũng thật tốt, tuy nhà Vương Tam không mấy khá giả lại đông con nhưng thường là nữ nhi gả đi rồi nếu không phải hữu sự cũng không qua lại nhiều với nhà mẹ đẻ nên Lưu gia cũng an tâm không ít, bọn họ lại là người cùng thôn biết rõ gia cảnh lẫn nhau thì còn gì bằng.

Nghĩ vậy phu thê Lưu gia cắn răng mang sính lễ theo yêu cầu của nhà Vương Tam nhanh chóng cưới người vào nhà.

Ai ngờ, Vương gia không những há miệng đòi sính lễ năm mươi lượng bạc không nói, quay lưng lại còn trộm long tráo phụng, gả tới không phải Vương Thu Hoa mà là tiểu ca nhi Vương Nguyên nhà mình, này không phải lừa hôn thì là gì?

Lại nói sính lễ bọn họ đòi ngoài bạc ra còn có không ít thứ mà hồi môn lại chẳng có thứ gì, Lưu Dương thị trong lòng vốn đã không vui.

Vậy vẫn chưa là gì, đợi đến lúc Lưu gia phát hiện người gả đến là ai thì đã muộn, người cũng đã vào cửa, nghi lễ cũng đã hoàn thành, đành phó thác cho số phận.

4

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.