TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1: Cứu Người

"Có người nhảy sông, có người nhảy sông.

Mau, mau cứu người đi!"

Tiếng la thất thanh, của những người đang giặt quần áo ở bờ sông, làm những hán tử đang làm việc đồng áng gần đó giật mình, nhanh chóng chạy đến.

Rất nhanh đã có người nhảy xuống sông cứu người, một người khác thì chạy đến nhà lý chính thông báo, vừa chạy vừa kêu thất thanh làm cho cả Vương gia thôn đều biết. Số còn lại thì ở trên bờ xem xét tình hình tùy thời hổ trợ. Chẳng mấy chốc gần như toàn bộ thôn dân Vương gia thôn đang làm việc trên đồng đã tập hợp đầy đủ ở bờ sông.

"Các người có thấy không, người nọ nhảy xuống dứt khoát như vậy, chắc chắn là đã gặp chuyện gì kinh khủng lắm mới có thể nghĩ quẩn như thế?"

"Ai mà biết được, vẫn mong là không có chuyện gì, thôn chúng ta xưa nay vẫn luôn an bình, tốt nhất là đừng động đến mạng người thì hơn."

"Không biết có cứu được không nữa? Lỡ không cứu được chắc ta không dám ra sông giặt quần áo nữa mất."

Các phụ nhân đứng trên bờ, ngươi một câu ta một câu nói không ngừng, mắt thì hướng xuống lòng sông nơi hán tử đang cứu người kia mà trông ngóng.

Hán tử mất một hồi vật lộn trong nước, cuối cùng cũng lôi được người lên bờ mệt đến mức nằm ra đất thở dốc. Thôn dân cũng thở phào một hơi, sau đó tò mò danh tính người nhảy sông nên đến nhìn xem, không nhìn thì thôi vừa nhìn đến người được vớt lên là ai? Thôn dân và cả người vừa nhảy xuống cứu người lên đều sửng sốt không nói nên lời.

"Đây không phải là tiểu ca nhi nhà Vương Tam mấy ngày trước mới gả đi Vương Nguyên hay sao? Cứ tưởng đứa nhỏ này gả đi rồi sẽ có cuộc sống tốt hơn, không còn những ngày tháng khổ sở đọa đày trong nhà nữa, như thế nào lại đến nỗi nhảy sông tự vẫn thế này?"

Có người thấy vậy có lòng tốt chạy đến nhà Vương Tam báo tin, cũng báo cho nhà Lưu đại gia một tiếng.

"Đứa nhỏ này đúng là số khổ mà!"

Vương Nguyên chính là được gả cho nhà Lưu đại gia cuối thôn, nhà họ có con trai là đồng sinh bị bệnh cách đây không lâu, gia cảnh cũng tốt, làm người cũng không tệ, đứa nhỏ này sống ở nhà Vương Tam thê thảm như vậy còn chịu được, sao lúc này lại đến mức quyên sinh như vậy không biết?

Thắc mắc thì thắc mắc cứu người vẫn quan trọng hơn.

Hán tử vừa mới từ dưới sông lên quần áo vẫn còn nhỏ nước, đầu thu gió lạnh không khỏi rùng mình, sau khi kinh ngạc qua đi, liền kiểm tra mạch đập của người nọ, mạng người là quan trọng hắn làm đại phu không thể thấy chết không cứu được. Cũng may hắn nhanh tay đem người vớt lên tuy mạch tượng yếu ớt, lại vẫn giữ được mạng sống. Trước tiên vẫn nên đưa người về nhà trước, không nên để bị cảm lạnh, như vậy sẽ rất nguy hiểm.

Còn chưa kịp nhờ thôn đân giúp đỡ mang người nâng lên, người nhà của y đã đến, ánh mắt nhìn Vương Nguyên rõ ràng có bao nhiêu chán ghét. Trong thôn này ai cũng biết nhà họ ghét bỏ Vương Nguyên là tiểu ca nhi, suốt ngày chửi bới đánh đập, đứa nhỏ làm việc quần quật suốt ngày mà còn bị bỏ đói. Vương Nguyên nhảy sông là chuyện lớn vậy mà bọn họ lại dửng dưng như không phải việc của mình.

Lý chính và người chạy đi thông báo cũng cùng lúc đến nơi, nhìn đến bộ dáng bàng quang của một nhà Vương Tam nhất thời trong bụng nghẹn một trận lửa giận.

Người nhà Vương Tam nhìn thấy Vương Nguyên quần áo ướt sũng nằm ở một bên, mặt không cảm xúc, cứ như là không quen biết. Càng không có ý định để người mang Vương Nguyên đang ướt sủng lạnh run nằm co ro trên nền đất lạnh lẽo kia về nhà mình.

Lý chính thấy thế không khỏi nhíu mày. Trong Vương gia thôn này còn ai lạ gì nhà Vương Tam này nữa, đối với tiểu ca nhi nhà mình còn không bằng heo chó, nhưng đến nỗi dửng dưng như vầy thì lần đầu tiên trong đời Vương Viễn Sơn ông nhìn thấy.

"Như thế nào? Vương Nguyên là người nhà các ngươi, các ngươi sao lại thờ ơ như thế chứ? Thấy đứa nhỏ như vậy mà một chút quan tâm cũng không có, các ngươi có xứng làm cha nương của y hay không?"

Lý chính trầm giọng quát, ông đã sớm không vừa mắt người nhà này, lúc này nhìn đến biểu tình của bọn họ thì càng thêm khó chịu. Trong thôn có người như vậy thật là làm lý chính như ông đau đầu cứ lo lắng sớm muộn gì cũng có ngày xảy ra chuyện lớn, nhìn xem lúc này đã nháo ra đến mạng người luôn rồi.

Vương Hà thị mẫu thân của Vương Nguyên ở trong nhà là người nắm quyền hết tất thảy, nghe vậy liền lập tức nhảy dựng lên khóc lóc. Đây là chiêu thức thường dùng của ba tà mỗi khi muốn ăn vạ hoặc cãi nhau không lại người khác.

Người trong thôn ghét nhất là bộ dáng này của bà ta, lại không làm gì được, cho nên ngày thường không ai thích lui tới với bà ta, sợ ngày nào đó người bị ăn vạ sẽ là mình.

"Lý chính thúc! Vương Nguyên trước kia đúng là người nhà của chúng ta, có điều mấy hôm trước chúng ta đã gả nó cho nhà Lưu đại gia ở cuối thôn rồi, chúng ta với nó hiện giờ đã không còn quan hệ gì nữa, ngài muốn tìm người chịu trách nhiệm thì tìm Lưu gia đi."

Lý chính cùng thôn dân nghe xong, đều phải trợn mắt há hốc mồm nhìn một nhà Vương Tam. Thật không thể tin được trên đời lại có loại người vô sỉ độc ác như người nhà này.

"Cái gì gọi là gả đi rồi thì không còn liên quan, nhà các ngươi nói thế nào cũng là nhà mẹ đẻ của Vương Nguyên kia mà? Các ngươi là phụ mẫu của y làm sao lại có thể thốt ra những lời tán tận lương tâm như thế?"

Thường nói hổ dữ cũng không nỡ ăn thịt con hai người này quả thật còn thua cả loài cầm thú mà, người cả thôn đều có cùng một suy nghĩ.

Vương Hà thị vẫn một mực nói, Vương Nguyên không còn là người nhà của bà ta nữa, muốn gì thì đến tìm Lưu gia, mặc cho ai có nói gì bà ta cũng không thừa nhận Vương Nguyên còn liên quan đến nhà mình làm lý chính tức đến muốn tát cho mụ đàn bà độc ác này một cái.

Chỉ là còn chưa cần ông ra tay, lúc này nhà Lưu đại gia người được cho là có trách nhiệm với Vương Nguyên cũng đã nhận được tin mà tức tốc chạy đến.

Ngờ đâu vừa lúc nghe được những lời vô sỉ kia của Vương Hà thị, tức thì thê tử của Lưu đại gia Lưu Dương thị không nén nổi tức giận mắng Vương Hà thị không có liêm sỉ.

"Vương Hà thị, mụ đàn bà vô liêm sĩ kia, các ngươi đã lừa hôn thì chớ, lại còn tay trái nhận bạc tay phải hất nước bẩn cho người khác, có tin ta xé nát miệng ngươi ra không?

4

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.