TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 38
Chương 38: Biến Cố Bất Ngờ 18

Nay Luyện Thần Châu vẫn còn, nhưng nguyên thần trong thân thể này đã không còn là Mai Tuyết, điều đó chỉ có thể chứng minh một điều: hôm đó, khi Mai Tuyết tự vẫn… nàng ấy thật sự đã chết.

Và nguyên thần này, kẻ có độ phù hợp hiếm thấy với xá© ŧᏂịŧ của nàng ấy, đã nhập thể trước khi thân xác hoàn toàn tử vong…

Như vậy… là hắn đã bức chết Mai Tuyết sao?

Suy nghĩ của Tử Dương nhất thời đại loạn, hắn bất chợt siết chặt cổ tay Mai Tuyết, lực lớn đến mức khiến da thịt cô lập tức bầm tím.

Một Tử Dương lạnh lùng và tàn nhẫn như vậy, Mai Tuyết chưa từng thấy qua. Cô sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy. Liệu hắn có gϊếŧ cô không? Nếu Tử Dương phát hiện cô không phải nguyên chủ, có khi nào sẽ khiến hồn phi phách tán, đến cả tro bụi cũng không còn?

Cô không muốn chết. Cô mới mười chín tuổi, cuộc đời trước kia đa phần đều vùi đầu trong sách vở, ôm ấp bao nhiêu kế hoạch trong tương lai. Nhưng đến giờ, chưa một điều nào trở thành hiện thực, cô còn chưa kịp sống cuộc đời mà mình mong muốn, sao có thể cam tâm chết như vậy!

Cô túm lấy vạt áo Tử Dương, nước mắt đầm đìa, nghẹn ngào van nài:

“...Sư phụ, là Tuyết Nhi mà, con chính là Tuyết Nhi của người. Người nhìn con đi, nhìn con cho kỹ…”

Cô dốc hết sức mà cầu xin, chỉ mong người đàn ông này buông tha cho cô. Gương mặt đẫm lệ bi thương như một đứa trẻ bị người đời vứt bỏ.

“Lúc nhỏ, con từng nuôi thỏ Tuyết Ly, sau đó thỏ chết, lại nuôi chim Mộc Tê, rồi chim cũng chết. Về sau người tặng con một con Huyền Quy đất, nói rằng nó dễ nuôi, sống lâu, nhất định không chết. Nhưng con không cẩn thận làm nó rơi khỏi pháp khí phi hành, thế là nó cũng chết. Con khóc lớn, mắng người lừa con, người còn an ủi rằng nó mới chỉ là Huyền Quy cấp hai, nếu là cấp năm trở lên thì có rơi cũng không chết. Rồi người thật sự đi bắt cho con một con cấp năm trở lên, kết quả con vừa thả nó xuống thử, nó liền chui vào lòng đất, sống chết không chịu chui ra nữa, cuối cùng con đành phải thả nó đi…”

Tử Dương: “…”

Thảo nào con rùa đó đột nhiên biến mất không tung tích.

“Sư phụ luôn là người thương Tuyết nhi nhất. Lúc trước Linh Vân sư thúc tặng con một quả trứng linh thú hệ Hỏa thất giai. Con nghe nói không có thú mẫu thì phải dùng linh lực tu sĩ để ấp, như vậy mới sinh ra linh thú có tư chất tốt hơn cả dùng linh thạch. Con cứ bám lấy người, bắt người giúp con ấp trứng. Người còn nhớ không? Suốt một năm trời, người luôn mang theo quả trứng bên người, dùng hỏa linh lực ấp từng chút một…”

Tử Dương: “…”

Sao lại không nhớ. Hắn mất một năm trời, ròng rã dùng linh lực hỏa hệ để ấp nở ra một con Hỏa Ngọc Chu, kết quả Mai Tuyết vừa nhìn thấy con nhện đó đã hét lên đòi hắn vứt, sau còn trách hắn không biết ấp trứng, không nở ra được Chu Tước như nàng ấy muốn.

Mai Tuyết vừa khóc vừa kể, suýt nữa ngất đi vì nghẹn. Giờ phút này cô tuyệt đối không thể để lộ thân phận mình không phải nguyên chủ. Chỉ còn cách vin vào ký ức của nguyên chủ để khiến Tử Dương động lòng. Cô rúc vào lòng hắn, dịu giọng làm nũng, cố gắng bắt chước phong thái của nguyên chủ. Chỉ cần có thể sống, dù có làm thế thân cả đời cô cũng chấp nhận.

Tử Dương đưa tay lên, lòng bàn tay tỏa ra linh quang nhàn nhạt. Chỉ cần hắn ấn nhẹ xuống, người trong lòng hắn sẽ hồn phi phách tán, không còn tồn tại. Nhưng cô có ký ức của Tuyết nhi, chứng tỏ cô đã dung hợp một phần nguyên thần của Tuyết nhi. Trong nguyên thần cô… có Tuyết nhi…

Hàng mi dài cụp xuống, linh lực trong tay như làn khói nhẹ tiêu tan.

Hắn đã mất đi Tuyết nhi, không muốn ngay cả những ký ức từng có giữa hai người cũng phải mất theo.

Hắn hiểu thế nào là mất đi. Mà hắn lại… sợ đau lòng.

“Nơi lưu đày tuy hung hiểm, nhưng linh khí sung túc. Ngươi vào đó tu luyện cho tốt, với tư chất của ngươi, kết đan không phải việc khó.”

Tử Dương hạ giọng, đưa một chiếc túi trữ vật cho Mai Tuyết, dặn dò:

“Pháp khí của ngươi đều nằm trong này. Với tu vi hiện giờ của ngươi, những pháp khí ta từng đưa đủ dùng rồi. Nhưng quá nhiều, chưa chắc đã điều khiển được hết, không bằng thành thạo vài món, lúc đối địch mới có thể phát huy uy lực thực sự.”

Hắn lại lấy ra một túi trữ vật khác, nói:



2

0

2 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.