TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
Chương 32: Biến Cố Bất Ngờ 16

Cô cũng từng nghĩ đến việc ngoan ngoãn nghe lời Minh Vũ, an phận bên cạnh Tử Dương. Nhưng Minh Vũ ức hϊếp người quá đáng! Tử Dương lấy được nguyên âm của cô, mấy ngày nữa thể nào cũng sẽ bế quan tu luyện, ít thì một hai năm, lâu thì càng không biết ngày ra. Đến khi ấy, cô lại rơi vào tay Minh Vũ, để mặc cho tên biếи ŧɦái ấy tùy ý giày vò! Trong nguyên tác, nữ chính vì chịu không nổi sự đùa giỡn của Minh Vũ mà nhân cơ hội ma tu tấn công, mạo hiểm bỏ trốn. Mai Tuyết tự biết mình không kiên nhẫn hơn nguyên chủ bao nhiêu.

Còn chuyện sau khi kết đan thoát ra, phải đối mặt với Minh Vũ thế nào… cô quyết định tạm thời không nghĩ đến. Đi được bước nào hay bước ấy. Dù gì quyển xuân thư kia cô cũng chưa đọc đến đoạn cuối. Từ giờ đến lúc cô tu luyện đến Kim Đan, có khi đã là trăm năm sau. Cả tu chân giới có biết bao nguy cơ, biết đâu Minh Vũ lại chết trận trong một bí cảnh nào đó cũng nên?

Chủ ý đã định, Mai Tuyết tìm đến Tử Dương nói muốn đến giảng đường trên đỉnh Tiểu Trúc nghe giảng.

Truyền Đạo đường là nơi đệ tử Luyện Khí và Trúc Cơ của Thiên Kiếm môn đến nghe giảng. Cứ mười ngày sẽ mở lớp một lần, đệ tử Luyện Khí do đệ tử Trúc Cơ giảng dạy, đệ tử Trúc Cơ thì được tu sĩ Kim Đan trực tiếp truyền thụ. Nội dung giảng dạy bao quát cả thiên văn địa lý, tinh tượng trận pháp, lẫn đan dược luyện khí, pháp thuật phù lục, phong phú đa dạng, tinh thâm uyên bác. Trước đây, ngoài lúc tu luyện tại đỉnh Tê Hà, Mai Tuyết cũng từng thi thoảng đến Truyền Đạo đường trên đỉnh Tiểu Trúc.

Tuy gần đây Tử Dương đã cho phép cô rời khỏi động phủ nhưng vẫn hạn chế cô không được rời khỏi phạm vi núi Tê Hà. Nay cô muốn tới đỉnh Tiểu Trúc, Tử Dương theo bản năng đã từ chối. Mai Tuyết bất đắc dĩ đành thề thốt, cam đoan hôm nay tuyệt đối không rời khỏi Thiên Kiếm môn.

Khi cô thề, dùng chữ “hôm nay”, Tử Dương cũng không vạch trần. Hắn không muốn khiến quan hệ hai người trở nên quá căng thẳng. Cô đã chịu lập lời thê, hắn liền đồng ý cho đi. Nhưng nếu đến hoàng hôn cô vẫn chưa quay lại, hắn sẽ đích thân tìm người, chỉ cần cô còn trong Thiên Kiếm môn, bất kể trốn ở đâu, hắn cũng chỉ mất chưa đầy nửa canh giờ là tìm được.

Thấy hắn chịu đáp ứng, Mai Tuyết liền đưa tay: “Sư phụ trả pháp khí lại cho con đi.” Pháp khí trên người cô đều đã bị Tử Dương thu giữ cả rồi.

Tử Dương lấy ra chiếc phi thuyền bạch ngọc trả lại cho Mai Tuyết, cô lập tức níu lấy tay áo hắn không chịu buông: “Còn nữa mà! Chuông đồng của con, phi kiếm, Bích Lạc hoàn, Phi Vân cẩm…”

Tử Dương cắt ngang lời cô: “Con chỉ đi nghe giảng, mang theo nhiều pháp khí như vậy để làm gì?”

Mai Tuyết tức đến giậm chân: “Thì ít nhất cũng phải trả cái ô xanh cho con! Bên ngoài nắng gắt thế này, con lấy cái gì che nắng?”

Tử Dương bị cô mè nheo đến nhức đầu, đành phải đưa lại chiếc ô xanh thượng phẩm pháp khí cho cô che nắng. Sau đó lại hỏi: "Con có mang theo Tàng Linh ngọc không?”

Mai Tuyết gật đầu. Tàng Linh ngọc là pháp bảo Minh Vũ luyện riêng cho cô nhằm che giấu Thuần Âm Chi Thể. Trừ phi có người thân cận tiếp xúc, bằng không chẳng ai nhìn ra được thân thể cô có gì khác lạ.

Rời khỏi động phủ của Tử Dương, Mai Tuyết điều khiển phi thuyền bay một đoạn về hướng đỉnh Tiểu Trúc nhưng khi đã ra khỏi phạm vi thần thức của Tử Dương, cô lập tức đổi hướng, phi thuyền lao thẳng về phía đại môn Thiên Kiếm môn. Cô nhớ rõ Hoàng Bồ Hiên đang trấn giữ nơi ấy.

Khi đến gần cổng lớn, Mai Tuyết liền thả mèo Hoa Ly từ túi linh thú ra ngoài. Dù Hoàng Bồ Hiên đã là tu sĩ Kim Đan kỳ thì mèo Hoa Ly này cũng là linh thú cấp năm có tu vi Kim Đan sơ kỳ, nếu chỉ một mình cô thì thật không dám đối đầu với hắn ta.

Chỉ là, nên kiếm cớ gì để dẫn dụ Hoàng Bồ Hiên ra đây?

Mai Tuyết còn đang suy tính, bỗng nghe vài tiếng cười đùa vang tới, liền thấy ba nữ tu Trúc Cơ sơ kỳ cùng nhau bước tới gần. Trong lòng cô lập tức vui mừng, đá vào mông con mèo một cái: “Đồ mập chết bầm, đến lúc ngươi thể hiện rồi đó!”

Mèo Hoa Ly uể oải duỗi lưng, vờ như không nghe, nằm dài trên đất đón nắng.

Mai Tuyết nghiến răng, túm lấy cổ nó: “Tự ngươi chọn đi. Bị ta thiến hay là đi trêu ghẹo mỹ nhân?”

Làm mèo thật chẳng dễ. Không chỉ phải biết làm nũng còn phải biết tán gái mà lúc nguy cấp lại còn phải liều mạng chắn đao thay chủ. Trên đời này có con mèo nào thê thảm hơn nó nữa không?



5

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.