TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19: Biến Cố Bất Ngờ 5

Nụ hôn của Tử Dương dần dần trở nên sâu sắc, không còn nét dịu dàng ban đầu, mà chuyển thành bá đạo nóng bỏng. Đầu mũi cô tràn ngập hương vị nồng đậm đặc trưng của nam nhân, đầu lưỡi xa lạ mạnh mẽ xâm nhập khoang miệng, Mai Tuyết tức giận cắn mạnh xuống, nhưng chỉ trong khoảnh khắc, ý đồ của cô đã bị Tử Dương nhận ra. Hắn lập tức bóp lấy cằm cô, khiến cô không thể nào khép miệng lại, chỉ có thể bất lực chịu đựng sự chiếm đoạt cuồng dã ấy.

Sự phản kháng cuối cùng cũng bị tước đoạt không thương tiếc.

Mai Tuyết chưa từng căm hận sự yếu đuối của bản thân đến thế

Sự phản kháng yếu ớt của cô chỉ càng khiến nam nhân kia thêm hưng phấn.

Mai Tuyết nhắm mắt lại, cam chịu số phận, buông bỏ mọi giãy giụa, chỉ hy vọng cơn ác mộng này có thể sớm kết thúc. Nếu có thể, cô thà rời khỏi thân thể này, cho dù biến thành một cô hồn dã quỷ cũng còn hơn phải tiếp tục chịu đựng nỗi nhục nhã này.

Cô nghĩ vậy, dần dần buông lỏng quyền kiểm soát thân thể. Thế nhưng, ngay khoảnh khắc đó, cô lại cảm nhận được sự tồn tại của một nguyên thần khác.

Đó là một quá trình kỳ lạ tựa như có một tấm "kính" vô hình ngăn cách hai nguyên thần. Trước kia, cô ở phía trước "kính", nắm quyền điều khiển thân thể, còn nguyên thần kia ở phía sau.

Nay cô lui về sau "kính", quyền kiểm soát liền rơi vào tay nguyên thần kia.

Kỳ quái hơn nữa, cô có thể rõ ràng cảm nhận được nguyên thần kia đang làm gì, thậm chí đang nghĩ gì.

Từ nguyên thần đó truyền đến một nỗi tuyệt vọng sâu sắc khiến Mai Tuyết lạnh cả sống lưng đó chính là nguyên chủ Mai Tuyết.

Tử Dương nhấc người, nhấc một chân thon dài của Mai Tuyết đặt lên khuỷu tay mình, bản thân thì quỳ giữa hai chân cô, chuẩn bị tiến vào. Có lẽ sợ cô đau, hắn cúi đầu, hôn nhẹ lên môi cô an ủi:

"Tuyết nhi đừng sợ, sau này sư phụ nhất định sẽ đối xử thật tốt với ngươi."

Mai Tuyết phía sau "kính" nghe vậy khẽ bật cười khinh miệt:

Ngươi gọi đó là đối xử tốt sao? Là cùng Minh Vũ thay nhau giày vò cô ư?

Không ngờ nguyên chủ dường như cũng nghe thấy tiếng lòng của cô, toàn thân run rẩy kịch liệt, hai dòng lệ chậm rãi chảy xuống.

Nàng ấy nghẹn ngào thốt lên:

"… Sư phụ, sẽ không có sau này nữa…"

Vừa dứt lời, nguyên chủ bất ngờ thúc đẩy linh khí trong cơ thể nghịch hành, trong thức hải lập tức nổi lên cơn bão linh lực.

Nguyên thần của nguyên chủ dưới cơn bão linh lực bắt đầu tan rã, tấm "kính" ngăn cách hai nguyên thần cũng vỡ vụn trong chớp mắt.

Một phần nguyên thần còn lại của nguyên chủ bị Mai Tuyết hấp thu, cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã lấy lại được quyền điều khiển thân thể.

Ngay sau đó là một cơn đau đớn thấu xương xộc đến, bên tai cô chỉ còn nghe thấy tiếng gào thét phẫn nộ của Tử Dương.

Không chịu nổi đau đớn, Mai Tuyết ngất lịm đi.

Mai Tuyết cảm thấy mình đã mơ một giấc mơ rất dài.

Trong mơ, cô nhìn thấy một bé gái, sống cùng một nam tử tuấn mỹ trên đỉnh Tề Hà.

nàng ấy gọi hắn là sư phụ.

Sư phụ vô cùng sủng ái nàng ấy, nhưng lại cấm nàng ấy tiếp xúc với bất kỳ ai.

Thỉnh thoảng có một vị sư thúc tới Tề Hà Phong tìm sư phụ, nàng ấy rất ghét vị sư thúc đó, bởi hắn ta luôn tìm mọi cách trêu ghẹo, chọc nàng ấy khóc.

Nàng ấy không có bạn bè, tính cách càng lúc càng trầm lặng, cô độc. Ngoại trừ những dịp tham gia đại hội, lễ hội của môn phái cùng sư phụ, nàng ấy gần như chưa từng rời khỏi Tề Hà Phong.

Năm tháng thoi đưa, bé gái dần lớn lên, xinh đẹp tuyệt trần.

Thế nhưng nàng ấy lại cực kỳ bài xích ánh mắt nóng bỏng của nam nhân thậm chí bao gồm cả ánh mắt của sư phụ.

Năm mười hai tuổi, nàng ấy nhất quyết dọn ra khỏi động phủ của sư phụ.

Sư phụ vì thế tìm cho nàng ấy một nha hoàn chăm sóc sinh hoạt, nhưng nha hoàn kia thường xuyên nói những lời chua chát ác độc.

Từ đó nàng ấy càng thêm trầm lặng, thường ngày chỉ ru rú trong phòng, không giao tiếp với ai.

Đến đêm sinh nhật mười sáu tuổi, nàng ấy vô tình nghe được nha hoàn cùng đệ tử khác bàn tán:

Nói nàng ấy chẳng qua chỉ là một lô đỉnh đồ chơi nuôi bên người sư phụ.

Nàng ấy phẫn nộ, nhưng cũng mơ hồ tin là thật.

Sư phụ chưa bao giờ cho phép nàng ấy thân cận với người khác, thậm chí cũng không cho nàng ấy rời khỏi Tề Hà Phong.

Ánh mắt hắn nhìn nàng ấy, từ lâu đã chẳng còn đơn thuần như sư phụ nhìn đồ đệ nữa, mà mang theo ham muốn chiếm hữu khiến nàng ấy ghê tởm.

Trong cơn hỗn loạn ấy, nàng ấy tẩu hỏa nhập ma, bất tỉnh.



6

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.