TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Chương 44

Tư Điềm giật mình khi nghe thấy giọng hệ thống đột ngột vang lên, cô ngẩng đầu nhìn về phía quầy gọi món.

Người phụ nữ bị đυ.ng trúng cau mày quát tháo, âm lượng còn rất lớn trong khi đứa trẻ đứng trước mặt cô ta chỉ cao hơn eo cô ta một chút. Vóc dáng của đứa trẻ kia gầy gò, từ hướng của Tư Điềm chỉ thấy được sườn mặt của đứa trẻ.

Tư Điềm thấy bàn tay đang cầm bánh hamburger của cậu bé có chút run rẩy, sau đó cậu bé ngẩng đầu gian nan nói: “Cháu không cố ý.”

Giọng người phụ nữ có chút sắc bén, lộ ra vẻ trịch thượng không thèm giấu diếm: “Chỉ cần nói một câu “cháu không cố ý” mà coi được à? Người lớn nhà mày đâu, kêu họ ra đây bồi thường mau lên! Bộ đồ mới này của tao tốn tới mấy ngàn tệ lận đấy!”

Bùi Cảnh cắn môi: “Cháu sẽ đem về giặt sạch rồi trả lại cho cô.”

“Tao không muốn nói chuyện với mày, gọi người nhà mày tới đây.” Người phụ nữ tuỳ ý rút vài tờ giấy ăn ra lau vết Cocacola dính trên người, hai đầu mày gắt gao cau chặt: “Đúng là cái đồ mất dạy."

Bùi Cảnh tuy mới bảy tuổi nhưng đã biết mấy chữ “đồ mất dạy” kìa là có ý gì. Bàn tay nhỏ đang cầm bánh hamburger của cậu bé càng siết chặt hơn, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.

“Mẹ ơi, đó là Bùi Cảnh, bạn cùng bàn mới của con.” Quý Ninh Nhất lo lắng nói: “Vừa nãy con nhìn thấy dì kia đang mải nghịch điện thoại nên mới va phải cậu ấy.”

Tư Điềm đứng dậy nắm lấy tay Quý Ninh Nhất: “Vậy chúng ta cũng mau qua giúp đỡ bạn cùng bàn mới của con đi.”

Quý Ninh Nhất gật đầu, Quý Tri Lạc lập tức đi theo: “Con cũng muốn đi!”

Sự việc mới diễn ra trong chưa đầy nửa phút đồng hồ, rất nhiều vị khách trong cửa hàng đã bị tiếng ồn ào huyên náo phía bên này thu hút. Nhân viên phục vụ nhanh chóng đi tới, đang định hỏi thăm tình hình và hoà giải giúp đôi bên thì Tư Điềm đã tiến lên trước một bước nói.

"Còn chưa biết đang xảy ra chuyện gì mà đã vội vàng mắng chửi người khác, có phải cô ỷ vào chuyện đứa bé này còn nhỏ nên mới muốn bắt nạt nó không?" Giọng của Tư Điềm từ tốn vang lên, chất giọng mềm nhẹ trong sáng kết hợp với khuôn mặt xinh đẹp lạ thường lập tức thu hút được sự chú ý của rất nhiều người.

Người phụ nữ hỏi: "Đây là con của cô à? Đã đυ.ng trúng tôi, không chịu xin lỗi mà còn dám nói lý hả? Cô dạy con kiểu gì đấy?"

Bùi Cảnh khẽ cau mày: "Không phải-"

Quý Ninh Nhất chạm vào tay cậu bé, nhỏ giọng nói: “Đây là mẹ tớ.”

Lúc cậu nói lời này, đôi mắt tròn sáng rực long lanh. Cậu ngẩng đầu nhìn về phía Tư Điềm, trong mắt hoàn toàn không giấu được sự ngưỡng mộ và tình yêu thương trìu mến.

Bùi Cảnh cũng ngước mắt lên nhìn thoáng qua, cậu ấy thấy ánh hoàng hôn lúc trời ngả chiều tà xuyên qua lớp cửa kính và phủ lên tóc Tư Điềm, quả thực là vô cùng chói mắt.

Bùi Cảnh lặng lẽ giấu chiếc bánh hamburger ướt đẫm Cocacola ra sau lưng, cúi đầu không nói gì.

"Bùi Cảnh à, con đã nói xin lỗi với dì ấy chưa?" Tư Điềm hỏi Bùi Cảnh.

Ánh mắt cô có chút phức tạp, dù sao thì cô cũng đã từng đọc qua về nam chính trong tiểu thuyết. Sau này khi nam chính lớn lên sẽ trở thành một sự tồn tại mạnh mẽ có thể hô mưa gọi gió, trở thành vị bá tổng “Thiên lương vương phá*”. Cô chỉ không ngờ lúc cậu bé còn nhỏ lại đáng thương đến vậy...

*Thiên lương vương phá (nguyên văn là 天凉王破): Là câu rút gọn trong tiểu thuyết “Người vệ sĩ mãnh liệt của tôi”, câu gốc là “Trời lạnh rồi, cho Vương Thị phá sản thôi.” với ý nghĩa là một người rất giỏi giả ngầu trước mặt những người khác.

Quả đúng như dự đoán, dáng vẻ này thực sự rất phù hợp với thiết lập mỹ cường thảm*.

*Mỹ cường thảm (nguyên văn là 美强惨): Cụm từ dùng để chỉ những nhân vật chính hoặc phụ trong phim truyện có nhan sắc và khí chất nổi bật, tính cách vô cùng mạnh mẽ kiên cường và có thể đối đầu với mọi khó khăn nhưng lại phải chịu đựng số phận nghiệt ngã.

4

0

2 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.