TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2: Ngươi... ngươi có thể hóa hình tấn công

Diệp Lam Tâm cắm đầu cắm cổ chạy trối chết, tiện tay nhặt cái gì được là ném về phía sau.

“Bốp!” Đang ném một cách hăng máu, nàng bỗng tông phải một bức tường thịt, mũi lập tức bị bao phủ bởi một mùi hương nam tính nồng đậm.

Ngẩng đầu lên, đập vào mắt nàng là một gương mặt tuấn mỹ như tạc. Đôi lông mày kiếm nhíu nhẹ, môi mỏng khép chặt, ánh mắt sâu thẳm như hồ băng không gợn sóng, mái tóc dài màu bạc bay theo gió, toàn thân toát ra khí chất cao quý, lạnh lùng, như một vị vương giả khiến người khác không dám lại gần.

Thấy có đồng loại, Diệp Lam Tâm lập tức cầu cứu: “Soái ca cứu mạng! Có con heo rừng định ủi cải thảo!”

“...” Giống cái này đang nói cái gì vậy.

Cúi đầu xuống, ánh mắt lạnh lẽo của chàng bắt gặp đôi mắt to đen trắng rõ ràng của nàng, trong khoảnh khắc ấy, một tia kinh diễm lóe qua đáy mắt chàng. Nhìn về phía sau nàng, hàng mày càng nhíu chặt hơn.

“Đồ công tử bột đừng nhiều chuyện, giống cái này là ta phát hiện trước, ta có quyền xơi, ai đến thì ta cũng đều có lý hết!” Kẻ đuổi theo gầm lên rồi nhảy vọt lên, biến lại thành hình dáng heo rừng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào người đàn ông tuấn tú trước mặt.

“Ồ? Vậy sao?” Chàng khẽ nhếch môi cười tà, đôi môi mỏng cong lên nguy hiểm.

Chàng ghét nhất là bị gọi là công tử bột. Ở Vạn Linh Quốc, nơi sức mạnh là tất cả, đàn ông mà bị gọi là “công tử bột” tức là một sự sỉ nhục, là nói chàng yếu đuối. Mà bản thân chàng lại là Bạch Hồ, trời sinh da trắng nên từ nhỏ đã bị các thú nhân xa lánh.

“Việc này ta nhất định phải quản.” Bàn tay với những ngón tay thon dài chợt vung lên, đầu ngón tay lập tức bật ra những móng vuốt sắc nhọn.

Chàng nhẹ nhàng vung tay giữa không trung, con heo rừng đang lao đến lập tức gào lên thảm thiết, nặng nề ngã xuống đất, hiện lại hình người, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

“Ngươi... ngươi có thể hóa hình tấn công? Ngươi là...” Đồng tử hắn giãn to, đầy vẻ kinh hoảng.

“Như ngươi nghĩ đấy.” Móng tay dài nhẹ nhàng quét qua không trung, một tia sáng trắng sắc bén lóe lên, trên cổ người dưới đất lập tức phun ra một dòng máu đỏ tươi, ánh mắt vẫn giữ nguyên vẻ kinh hoàng như lúc nãy, không còn hơi thở.

Chàng tao nhã đưa đầu lưỡi liếʍ qua đầu ngón tay dính thịt tươi, đôi mắt hồ ly đầy mê hoặc bỗng nheo lại, tỏa ra sát khí lạnh lẽo.

“Á... gϊếŧ người rồi! Gϊếŧ heo rồi!” Diệp Lam Tâm sợ đến mức trợn trắng mắt, ngất xỉu tại chỗ.

1

0

1 ngày trước

3 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.