TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5: Mắng chửi

Vốn tưởng đời này chỉ có thể bị hậu bối này chèn ép, ai có thể ngờ Đồ Triều Tịch lại có một ngày rơi xuống từ thần đàn.

Mã Trí Viễn cười khẩy, đắc tội cô chủ Cảng Thành, mất hơn chục triệu fan, xem sau này anh còn ngang ngược như thế nào!

[Thông báo thanh tiến độ: 5.]

Đồ Yểu: ...

Muốn chết, chửi anh cô, báo tang cô, quả thực là hai bút cùng vẽ.

Cô nhìn phía bên kia, Đồ Triêu Tịch nghịch điện thoại, vẫn không nói một lời.

Một luồng hơi thở buông xuôi, tự bỏ cuộc phả vào mặt.

Đồ Yểu tức khắc tức giận đau ngực.

Anh cả, người khác đã chửi đến tận cửa nhà rồi, sao anh vẫn không hé răng?

Trong ấn tượng của cô, người anh cả này miệng lưỡi sắc bén cực kỳ, từ nhỏ đã có cái miệng mỉa mai người ta.

Trước cửa nhà góa phụ nhiều thị phi. Mấy năm nay đều là người anh cả này đấu võ mồm mắng những kẻ đến cửa chế nhạo mẹ cô một trận tơi bời.

Sau khi thành ngôi sao lớn tính tình càng kỳ quái, ba ngày hai bữa vì mắng người khác mà thống trị bảng xếp hạng hot search.

Giờ lại “héo” thành thế này?

[Thông báo thanh tiến độ 4.]

[Thông báo thanh tiến độ 3.]

...

Mặt Đồ Yểu giây sau tái nhợt hơn giây trước.

Tốt, bây giờ cô cùng xong rồi.

Thật tốt, ai có thể chết hơn cô chứ.

"Đồ Triều Tịch, cậu tưởng cậu còn có thể xoay chuyển được sao? Cậu cứ ở chỗ hoang tàn này mà hao mòn đi."

[Thông báo thanh tiến độ: 2.]

Đồ Yểu hít sâu một hơi. Vậy nên cô đều sắp chết rồi, con khỉ gầy này vẫn còn lải nha lải nhải mắng không ngừng.

Vận xui phủ đầu, Đồ Triều Tịch có thể chịu, Đồ Yểu không chịu được.

Cô nhìn trái nhìn phải, tiện tay vơ miếng thịt hun khói đã nhét vào túi Đinh Đại Bàn và tám viên kẹo còn lại của cậu, ném từng viên một!

Khí thế dữ dội vừa ném vừa chửi.

“Ai nói anh ấy không xoay chuyển được! Anh ấy xoay đủ rồi! Có tin anh ấy đứng chổng ngược xoay tròn ba trăm sáu mươi độ liên hoàn tám trăm cái tát lớn không!"

"Khu bình luận chỉ chửi anh ấy đã có mấy trăm triệu dòng, thế này cũng gọi là flop?"

"Vậy anh bốn triệu fan ba triệu chín trăm chín mươi chín nghìn tám trăm sáu mươi ba fan giả, lượt like không quá một trăm tính là gì? Ra mắt nửa đời người về vẫn là tân binh thuần túy, tuổi già chí chưa già nghìn năm chờ nổi tiếng?"

"Chỗ hoang tàn? Chỗ hoang tàn cái đầu anh á. Thôn chúng tôi địa linh nhân kiệt, trên có Đồ Tiểu Mao, dưới có Đinh Đại Bàn, cả chó đến đây cũng biết trộm thịt. Anh coi thường ai!"

...

...

Mã Trí Viễn đang vô cùng đắc ý, không ngờ giây tiếp theo, đầu bị ném một trận bùm bùm.

Giọng nói trong trẻo và khinh thường của cô gái như lắp âm thanh vòm lập thể nổ tung bên tai anh ta!

Anh ta không thể tin được ôm đầu.

Sao thế này?

Trong ngôi làng nơi rừng núi hẻo lánh thế này lại có fan của Đồ Triều Tịch?

Tư thế này thậm chí còn mắng dữ hơn trước!

Anh ta vừa ôm đầu, vừa ôm bụng, tức muốn hộc máu nói: "Ai vậy! Ai đang nói bậy!"

Ngoài ý muốn, tiếng mắng dừng lại.

Ngoài nhà, Đồ Yểu giữ tư thế ném kẹo, cả người đột nhiên ngây ra tại chỗ.

Nguyên nhân không vì gì khác, chính ở giây trước, tiếng thông báo quen thuộc trong đầu vang lên một lần nữa.

Nhưng lần này là: "Tít..."

[Thanh tiến độ +1.]

[Thanh tiến độ +1.]

[Thanh tiến độ +1.]

[Thanh tiến độ +1.]

Nhất thời kích động, Đồ Yểu ném luôn cả miếng thịt hun khói cuối cùng đi!

4

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.