TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21: Không ảnh hướng đến việc em chửi lại cô ta

Ngoài máy quay, Đồ Triều Tịch trước sau không nói một lời.

Anh im lặng nhìn em gái mình như một chú ếch con, vừa chửi vừa nhảy để bảo vệ anh.

Anh không biết tại sao Đồ Yểu lại biết những chuyện này, anh chỉ biết rằng, lúc này, hốc mắt đột nhiên có chút chua cay khó kiểm soát.

Vì những fan mà anh đã trời xui đất khiến phụ bạc trước kia, cũng vì sự bảo vệ bất ngờ này.

Đột nhiên anh cảm thấy, làn sóng bôi nhọ toàn mạng này và việc mất trí nhớ của Đồ Yểu dường như đến rất đúng lúc.

Mắt thấy cô càng chửi càng hăng, càng chửi càng kích động, Đồ Triều Tịch vội vàng kéo người về.

"... Được rồi được rồi, Đồ Tiểu Mao, trả điện thoại cho tôi."

Đồ Yểu lập tức liếc anh một cách ấm ức, em đang giúp anh đấy!

Anh cả hời lại không biết phân biệt tốt xấu!

Đồ Triều Tịch có chút bất lực, Trần Mỹ Linh vốn tính toán từng li từng tí, danh tiếng của anh đã rơi xuống đáy vực, thế nào cũng không sao, nhưng Đồ Yểu là người bình thường...

Trần Mỹ Linh ở đầu dây bên kia rõ ràng đã nổi điên, một fan nhỏ dám chỉ vào mũi cô ta mà chửi!

"Tên cô là gì! Có tin ngày mai tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt giống như Đồ Triều Tịch không hả!"

Sắc mặt Đồ Triều Tịch lập tức tối sầm, cầm lấy điện thoại lạnh lùng nói: "Cô ấy là fan của tôi, có chuyện gì cứ hướng về phía tôi!"

"Cậu!" Trần Mỹ Linh tức muốn hộc máu: "Cậu còn tưởng cậu là Đồ Triều Tịch trước kia à! Khi cậu nổi tiếng tôi còn có chút kiêng nể, giờ cậu còn có thể ra oai cái gì!"

Đồ Triều Tịch: "Vậy thì tránh xa tôi và fan của tôi một chút, đi dẫn dắt mấy người mới của cô đi, không có việc gì thì đừng đến phiền tôi!"

Anh nói xong "táp" một tiếng cúp điện thoại!

Anh quay đầu một cái, Đồ Yểu vẫn có dáng vẻ nắm đấm sẵn sàng chưa phát huy hết sức, nhịn được cười nhưng không nhịn được tay, chỉ vào đầu cô.

"Cãi với cô ta làm gì!"

Đồ Yểu che trán, tủi thân nói: "Cô ta không chỉ chửi anh mà còn chửi fan anh là ngu ngốc! Chửi anh thì thôi! Sao lại chửi em ngu ngốc!"

Đồ Triều Tịch: "Cô ta chửi tôi thì thì thôi đi! Cô ta chửi em thì em không biết coi như cô ta đánh rắm à!"

Đồ Yểu: "Em có coi như cô ta đang đánh rắm! Nhưng cũng không ảnh hướng đến việc em chửi lại cô ta!"

Đồ Triều Tịch: ...

"Được được được, không nói được cô!"

Đồ Yểu tức giận quay lưng: "Hừ!"

Đồ Triều Tịch xoa cái đầu đang phình lên của cô, quay đầu tính xem có thể bắt được sai lầm nào của Trần Mỹ Linh không, để cô ta dẹp bỏ ý định xử lý cô nhóc ngốc này.

Đột nhiên, anh ý thức được xung quanh dường như im lặng một cách kỳ lạ.

Đồ Yểu cũng cảm nhận được.

Giây tiếp theo, ánh sáng quen thuộc trên trán đột nhiên truyền đến.

[Thông báo thanh tiến độ: 30.]

Đồ Yểu: ?

???

[Bố nhỏ! Gọi bố nhỏ!]

[Chuyện gì vậy? Lại có thể tăng lên 10!]

110: [... Tự xem đi.]

Đồ Yểu và Đồ Triều Tịch quay đầu, cả hai đều giật mình.

Toàn bộ hơn chục nhân viên ekip chương trình đều không chớp mắt nhìn chằm chằm vào cô và Đồ Triều Tịch.

Ngay phía trước, một thiết bị nháy đèn đỏ rõ ràng đang hoạt động suốt quá trình.

Mặt mũi Đồ Triều Tịch đầy ngạc nhiên: "Không phải, mấy người vẫn đang mở phát sóng trực tiếp à?"

Ekip chương trình có kinh nghiệm gặp tình huống đột phát như này không phải nên trước tiên cắt đứt phát sóng trực tiếp hoặc chuyển hướng chủ đề phát sóng trực tiếp sao?

Đạo diễn kích động ho một tiếng, có kinh nghiệm thì đúng là thế, nhưng... không chống lại được cả đời anh ta chưa từng trải qua mấy cảnh tượng lớn, đột nhiên quên mất.

Hơn nữa... Đạo diễn liếc mắt nhìn dữ liệu phát sóng trực tiếp, đầu óc bắt đầu choáng váng.

Hay lắm, khán giả online đã vượt tám triệu rồi! Bình luận trực tuyến dày đặc phủ kín toàn bộ màn hình!

Cả đời chưa thấy lưu lượng lớn thế này!

[Tôi phục rồi, Trần Mỹ Linh có thái độ gì thế này? Đây đâu phải là quản lý, đây là bà địa chủ! Khi Đồ Triều Tịch có ích thì chèn ép hút máu, khi không có ích thì đá một phát.]

[Mặc kệ mấy người có tin hay không, dù sao tôi tin rồi. Ít nhất trong chuyện concert, Đồ Triều Tịch ít nhất có một phần vô tội.]

[Thật sự, chỉ riêng câu "có gì cứ hướng vào tôi" mà cậu ấy vừa nói với Trần Mỹ Linh, tôi tin cậu ấy thực sự yêu fan. Thông tin trong nhật ký của cô chủ kia cũng chưa chắc có thể tin toàn bộ.]

[Cô chủ cũng bị quản lý lừa gạt... Dù chuyện concert này oan uổng Đồ Triều Tịch, điều thứ hai anh ta mắng nghệ sĩ lão thành là ngu ngốc thì không sai chứ?]

[Muốn chửi thì chửi, có ai nói cho tôi biết em gái dễ thương giương nanh múa vuốt này là ai không?]

[Cười chết, tôi vừa đi bù hai ngày phát sóng trực tiếp này, em gái này quả thực chạm đến tim tôi.]

Đồ Triều Tịch bình tĩnh nhìn bình luận, đột nhiên cũng cảm thấy hơi choáng.

Lúc này điện thoại của anh không ngừng rung động, hậu trường liên tục thông báo theo dõi và tin nhắn riêng. Ngắn ngủi nửa tiếng, fan của anh đã quay lại gần một nửa.

Anh không ngốc, tự nhiên biết những điều này bắt nguồn từ câu "hợp đồng bán mình" sáng nay của Đồ Yểu, bùng nổ từ cuộc mắng chửi với Trần Mỹ Linh trước camera.

Chỉ ngắn ngủi một ngày, thần kỳ làm sáng tỏ một trong bảy tội lớn mà cuốn nhật ký đó đã định cho anh.

Nhiệt độ vẫn đang liên tục tăng. Trần Mỹ Linh chắc cũng thấy rồi, không ngừng gọi điện cho anh.

Đồ Triều Tịch lần lượt nhấn tắt, quay lưng, ôm Đồ Yểu vào lòng.

"...Cô nhóc thối!"

Đồ Yểu nhăn mũi, giận dữ nói: "Anh mới thối!"

Đồ Triều Tịch cười, nhìn điện thoại một cái. Ngoài Trần Mỹ Linh ra, còn có vài thương hiệu đối tác cũng gọi đến.

Em gái ngốc nghếch của anh đánh đấm loạn xạ một trận, thực sự giúp anh xé ra một lỗ hổng.

Tận dụng thời cơ, anh phải nắm lấy.

Đồ Triều Tịch nói một tiếng với đạo diễn, bước ra khỏi camera gọi lại những số này.

...

4

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.