TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 27
Chương 13.2: Vạch mặt trà xanh

"Tối nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mẹ muốn nghe sự thật."

Tống Thanh Yểu đau đớn bịt miệng lại.

Cô ta thật sự nằm mơ cũng không ngờ, Tần Tú Chi lại nghi ngờ mình!

Tất cả là tại Tống Đường!

Nếu không phải Tống Đường cứ đòi quay về thủ đô tranh giành với cô ta, thì cô ta đâu bị ba mẹ nghi ngờ thế này!

Tống Thanh Yểu dĩ nhiên không dám nói thật, cô ta rưng rưng lắc đầu, vẻ bất lực: "Con không nhìn thấy… con thật sự không thấy rõ…"

Trong mắt Tống Nam Tinh, tất cả những việc Tống Thanh Yểu làm tối nay, đều là vì giúp mình.

Cô ta biết có Lâm Hà làm chứng, đêm nay chắc chắn không thoát khỏi một trận mắng mỏ.

Dẫu vậy, cô ta cũng còn chút nghĩa khí, biết đêm nay mình khó thoát tội, bèn quyết định gạt Tống Thanh Yểu ra khỏi chuyện này.

"Chuyện này không liên quan đến Yểu Yểu!"

Tống Nam Tinh nghiến răng ken két, tiếp tục nói: "Là tôi đẩy Yểu Yểu ngã cầu thang."

"Cũng là tôi cố ý vu oan cho Tống Đường."

"Ai bảo con hồ ly tinh Tống Đường chỉ biết hại người, nó vừa về nhà chúng ta, đã khiến San San không còn được cấp sinh hoạt phí, lại khiến tôi mất luôn phiếu vải, tôi nhìn nó đã thấy ngứa mắt rồi!"

"Lúc tôi đẩy Yểu Yểu, con bé không nhìn thấy tôi. Nghe tôi hét lên bảo là Tống Đường đẩy nó, nó hiểu lầm cũng là chuyện bình thường."

Nghe Tống Nam Tinh nhận hết mọi lỗi về mình, Tống Thanh Yểu thở phào một hơi thật dài.

Cô ta vốn rất biết mềm nắn rắn buông, để gột sạch hết nghi ngờ, liền lập tức quỳ rạp xuống đất, vừa khóc vừa tự tát vào mặt.

"Xin lỗi..."

"Con không trách cô, cũng xin mọi người đừng trách cô."

"Con thật sự không có ý hãm hại chị, là nghe thấy cô nói chị đẩy con, nên mới tưởng chị muốn làm con bị thương."

"Con không muốn hại ai cả, nhưng lại khiến chị bị ba mẹ mắng, tất cả đều là lỗi của con… con thật sự rất xấu xa…"

"Xin lỗi, xin lỗi..."

"Yểu Yểu…"

Ánh mắt của Tống Tòng Nhung và Tần Tú Chi tràn đầy xót thương.

Rõ ràng, hai người họ đều tin rằng việc này không liên quan đến “cô gái hiền lành thuần khiết” Tống Thanh Yểu.

Họ vội vàng tiến lên, ngăn cô ta tiếp tục tự hành hạ bản thân.

Tống Thanh Yểu quá thông minh, biết mình đã tẩy sạch hết nghi ngờ.

Cô ta lại quỳ gối trước mặt Tống Đường, dáng vẻ đáng thương van xin: "Chị ơi, em thật sự không cố ý."

"Em hiểu lầm chị, là lỗi của em. Xin chị tha thứ cho em được không?"

Vừa nói, cô ta lại khóc rưng rức tự tát vào mặt.

"Yểu Yểu, con mau dừng lại đi!" Tần Tú Chi đau lòng đến mức nước mắt cũng rơi xuống.

Trong mắt đào hoa của Tống Đường lóe lên một tia sắc lạnh.

Cô biết rõ, máu trên người Tống Thanh Yểu phần lớn là giả.

Sau khi bàn bạc kế hoạch với Tống Nam Tinh, một người ra ngoài canh chừng, chờ Tống Tòng Nhung vợ chồng về nhà, một người đi sang nhà bạn lấy túi máu.

Tống Đường chính là nhân lúc đó lặng lẽ mời Lâm Hà vào phòng mình.

Chỉ là, hiện tại cô không thể chứng minh máu trên người Tống Thanh Yểu là giả, cũng không thể chứng minh cô ta mới là kẻ chủ mưu hãm hại mình.

Nhưng nếu Tống Thanh Yểu đã diễn khổ đến thế, cô mà không mở miệng tha thứ, vợ chồng Tống Tòng Nhung sẽ cho rằng cô quá tính toán, càng thêm xót Tống Thanh Yểu.

4

0

4 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.