TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Chương 36

Đồ Tước lại thưởng cho Kiến Hậu hai giọt máu lớn.

Kiến Hậu vội nuốt lấy, mấy con cổ trùng khác thì nhìn mà đầy hâm mộ.

Đồ Tước không quên vẽ bánh vẽ khích lệ chúng: “Mấy đứa cố gắng làm việc, máu sẽ có, tiến cấp cũng sẽ có.”

Cô vẽ bánh vẽ mà ăn được thật, không bao giờ hứa suông.

Có Thiết Ngũ rồi, Đồ Tước quyết định sáng nay đến trung tâm giao dịch, đổi hạt giống bí ngô lấy điểm, rồi mua ít nhu yếu phẩm cho nhà.

Cô nhanh chóng rửa mặt ăn sáng, sau đó cùng vài con cổ trùng treo chỗ thịt khô lên hong tiếp. Thịt này cần phơi thêm nữa, phải khô cứng mới dễ bảo quản.

“Thiết Nhị, mày ở nhà trông nhà nhé, nhớ kỹ, hoặc là một đòn trí mạng, hoặc là bất động nằm im, tuyệt đối không để lộ.”

Râu Thiết Nhị gật nhẹ.

Nó hiểu.

Đồ Tước chọn 30 hạt bí ngô mang theo người, gọi Thiết Ngũ ra giấu trong gùi, rồi kéo xe nhỏ xuất phát.

Trong bóng râm hàng rào trong sân, Thiết Nhị cuộn tròn, chân sắc bén lóe chút ánh đồng.

Nó đã chuẩn bị sẵn, chỉ chờ con mồi ngu ngốc nào tự đâm đầu vào là xử luôn một đòn trí mạng!

Đồ Tước kéo xe rất nhanh đến trung tâm giao dịch, nơi này không đông lắm. Dù sao đồ ở đây vừa đắt vừa có hạn, chỉ ngày mùng Một mỗi tháng khi phát lương thực cứu trợ mới đông.

Hôm nay mới là 29 tháng Tư.

Còn hai ngày nữa mới tới ngày phát cứu trợ.

Đồ Tước đến cửa sổ thu mua trước. Trong đó có một người phụ nữ tầm bốn mươi đang đan len. Len giờ là vật hiếm, phải nói làm việc ở trung tâm giao dịch đúng là việc béo bở.

“Chị ơi, em có hạt bí ngô nhiễm phóng xạ thấp, chị xem có thể đổi lấy gì không?”

Giọng cô vang vang, nhưng biểu cảm thì hơi rụt rè. Chị gái đan len đặt len xuống, bước đến quầy thu mua. Đó là một người phụ nữ sắc mặt tươi tắn hòa nhã, thấy Đồ Tước liền mỉm cười đáp lại, giọng cũng sang sảng: “Được chứ em gái, đưa chị hạt giống kiểm tra xem độ hoạt tính và mức nhiễm xạ thế nào.”

Trung tâm giao dịch là đơn vị chính quy của căn cứ, sẽ không đến mức tham lam vài hạt giống của cô. Đồ Tước lấy ra một túi vải nhỏ trong ngực, bên trong là ba mươi hạt bí ngô.

Chị gái nhận lấy, kiểm tra từng hạt một, mất khoảng mười phút mới xong.

Xem kết quả xong, chị ấy càng cười rạng rỡ.

Gần đây khu trồng trọt đang thu gom hạt giống, nếu chị ấy thu được đợt này, tháng này chắc chắn được thưởng thêm mấy trăm điểm.

Chị ấy hồ hởi gọi: “Em gái à, giống này của em là từ vùng nhiễm phóng xạ thấp, hoạt tính rất tốt. Bên chị có thể thu mua với giá 200 điểm mỗi hạt, giá cao đấy, bình thường chỉ 190 thôi. Bên trồng trọt đang thiếu giống, em thật may mắn!”

Đồ Tước e lệ mím môi, trên má lúm nhẹ hiện ra: “Em cảm ơn chị ạ. Vậy em bán hết nhé.”

Chị ấy vội vàng lấy ra một tờ hợp đồng, chỉ vào mục cuối cùng: “Em gái, ấn vân tay vào đây là được rồi.”

Nói xong còn đưa cả hộp mực in dấu.

Đồ Tước đọc nhanh hợp đồng một lượt, xác định không có vấn đề gì mới ấn vân tay.

“Được rồi em, mở mã nhận tiền để chị chuyển điểm cho em.”

Ba mươi hạt giống được chị gái cẩn thận cất đi, túi vải trả lại cho Đồ Tước. Cô mở mã nhận điểm.

[Tít, 6000 điểm tích lũy đã được chuyển khoản, vui lòng kiểm tra.]

Âm thanh [chuyển tiền] vang lên rất khẽ, gần như không nghe thấy.

Số dư của Đồ Tước trước đó chỉ còn 40 điểm, trong đó 10 điểm là phần được thưởng vì báo cáo lũ sâu tre biến dị hôm qua.

Giờ thì tài khoản đã có 6040 điểm. Nhìn thấy con số ấy, lúm đồng tiền nơi má cô càng thêm duyên dáng. Cô dịu giọng nói: “Cảm ơn chị ạ.”

Chị gái đan áo len đã tiếp tục công việc, trong đầu thì tính toán tháng này sẽ được thêm bao nhiêu điểm. Nhìn cô gái nhỏ vừa ngoan vừa khéo, lại càng thêm thiện cảm.

“Em gái, mau qua bên kia xem thử đi, hôm nay có món ngon đấy.” Chị ghé lại, thì thầm đầy thần bí: “Có bán đồ lót đấy.”

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.