TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Thế giới 1: Lấy thân báo quốc - Chương 7: Giở trò

Cao Hàm không thèm để ý mấy câu đùa của họ, phủi bụi dính trên quần rồi đứng dậy.

Anh ta đã quyết rồi!

Lương Huệ Tuyết yếu đuối như thế, nếu đã xác định ở bên nhau thì anh ta càng phải bảo vệ cô ấy thật tốt!

Cho dù Ninh Phức có tiếp tục quấn lấy anh ta, anh ta cũng sẽ kiên quyết từ chối!

Hôm qua nhận được chiếc khăn tay do Huệ Tuyết cẩn thận thêu tặng, anh ta vui mừng cả đêm. Nhưng rồi Huệ Tuyết lại đến tìm anh ta, lo sợ chuyện giữa hai người họ sẽ làm tổn thương đến Ninh Phức.

Cô ấy thật là... quá tốt bụng!

Ngay lúc ấy, Cao Hàm nghe tin tổ chuẩn bị điều động Lương Huệ Tuyết sang tổ chăn nuôi.

Chỗ đó vất vả như vậy, Huệ Tuyết sức khỏe lại yếu, sao chịu nổi?!

Cao Hàm nghe xong, máu nóng dồn lên đầu.

Anh ta quyết định xin tổ chức cho điều động theo cô ấy, cùng sang tổ chăn nuôi! Dù nơi đó có khắc nghiệt đến đâu, anh cũng muốn ở bên người mình yêu! (Câu này có thể viết thành thơ tặng Huệ Tuyết, cô ấy chắc chắn sẽ cảm động lắm!)

Thế nhưng, khi đứng trong văn phòng của thư ký nông trường, chuẩn bị nói ra nguyện vọng của mình thì trong đầu anh ta, giữa một mớ thơ ca mộng mơ, lại bất ngờ lóe lên một suy nghĩ... “hợp lý” hơn.

Tại sao... không để Ninh Phức đi đến tổ chăn nuôi thay cho Huệ Tuyết?

Thế là cậu học sinh ưu tú Cao Hàm kia bỗng nảy ra sáng kiến, bắt đầu kể khổ.

Nào là, đồng chí Ninh Phức theo đuổi quá khoa trương, ảnh hưởng nghiêm trọng đến trật tự của ký túc xá thanh niên, làm xấu hình ảnh của đội trí thức, rồi thì ức hϊếp các nữ thanh niên khác, lại còn nuông chiều bản thân, mang tư tưởng tiểu tư sản vân vân mây mây...

Nói xong, anh ta thấy thư ký nông trường có vẻ như đang trầm ngâm suy nghĩ.

Sau đó... suốt cả buổi chiều Cao Hàm cứ đứng ngồi không yên, mãi cho đến khi nghe thấy loa phát thanh của tổ gọi Ninh Phức đến văn phòng, anh ra mới cảm thấy như có tảng đá trong lòng được dỡ xuống nhưng lại đồng thời xuất hiện một tia bất an.

Đây là lần đầu tiên anh ta không hiểu sao lại dùng đến cách... không mấy chính đáng như vậy.

Anh ta không ngừng tự nhủ: Bản thân mình không hề có ác ý!

Anh ta đâu cố tình đẩy Ninh Phức vào chỗ khổ! Rõ ràng là cô dây dưa trước, còn nhiều lần đối đầu với Huệ Tuyết, làm mọi người chẳng thể sống yên ổn!

Huống chi, để một người xuất thân quân nhân nhưng nuông chiều bản thân, làm mất thể diện gia phong như Ninh Phức đến nơi khổ cực để rèn luyện bản thân, nâng cao nhận thức, đó chẳng phải cũng là vì muốn tốt cho cô sao?

Tự nhủ như vậy, chút áy náy trong lòng cuối cùng cũng vơi đi.

Cao Hàm hơi ngẩng đầu, mím môi nói: “Tiểu Ninh, sao cô lại chạy đến ký túc xá bọn tôi làm gì? Thật sự rất ngại đó.”

Ninh Phức bước vào giữa ánh mắt muôn màu muôn vẻ của mọi người.

8

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.