TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Thế giới 1 - Chương 1: Chị gái là bạch liên hoa

Tháng mười ở Uyển Thành, tiết cuối thu mát mẻ, không khí dễ chịu.

Cùng với một hồi chuông báo du dương, trường Tam Trung bước vào giờ giải lao giữa các tiết học. Phòng học vốn đang yên tĩnh, ngay khi giáo viên vừa rời đi, lập tức trở nên ồn ào náo động.

"A a a a, thần tượng nhà tôi sập nhà rồi!"

"Ha ha ha, nhà tôi thì không, thần tượng của tôi bảo sự nghiệp là trên hết."

"Chị gái đỉnh quá, chị ơi chờ em với!"

"Phim này mấy cậu xem chưa? Cuốn dã man! Tối qua tớ lén cày một lúc mà sáng nay suýt không dậy nổi."

"Tiết sau là Toán đó, thầy có dặn dò gì cho hôm nay không nhỉ?"

"Xin các cậu đấy, tha cho tớ đi! Khó khăn lắm mới được nghỉ, đừng nói chuyện học hành nữa được không?"



Chưa đầy một phút, phòng học đã ồn ào như một cái chợ vỡ.

Thu Yểu ngồi ở vị trí gần cửa sổ, dãy thứ ba từ dưới lên, một tay chống cằm, ánh mắt có chút mơ màng nhìn ra sân thể dục ngoài cửa sổ.

Giáo viên có kinh nghiệm chỉ cần liếc qua là nhận ra ngay, cô học trò này đã thả hồn theo mây gió, không biết tâm trí đã bay đến tận phương trời nào.

Mà trong không gian ý thức người thường không thể nhìn thấy, một cục bột trắng tròn vo, trông như quả bóng đá, đang vặn vẹo thân hình mũm mĩm của mình, cố gân cổ lên nói: [Thu Yểu, cô cử động chút đi chứ?]

Thu Yểu ngoài mặt vẫn nhìn chăm chăm ra cửa sổ, nhưng trong ý thức lại khẽ cười, giọng đầy trêu chọc: "Ngồi lên đây, tự mình động."

Cục bột trắng tức đến nỗi suýt nữa thì vung tay qua, nhưng nó thừa biết có vung cũng chẳng đánh trúng ai, cuối cùng đành hậm hực nói: [Thu Yểu, tôi không đùa với cô!]

Nói xong, nó còn dùng cánh tay khẳng khiu như que tăm của mình, véo véo cơ thể tròn vo như quả bóng.

"Ừ, cho nên tôi cũng đang rất nghiêm túc lái cậu đây." Đối diện với sự tức tối của cục bột nhỏ, giọng Thu Yểu lại vô cùng ngây thơ.

Cục bột nhỏ: […!]

Siêu tức giận!

Không thèm để ý đến cục bột nhỏ đang tức đến xoay vòng vòng, Thu Yểu thu hồi ánh mắt, lật giở quyển sách với cảm giác có phần xa lạ trên tay, trong lòng bất đắc dĩ thở dài.

Nửa tháng trước, cô vẫn còn ở đáy Cửu U chi uyên, dùng thân thể gần như trong suốt của mình phiêu du khắp chốn, tự do tự tại. Vậy mà nửa tháng sau, cô đã theo cục bột nhỏ này đến thế giới xa lạ này.

"Ai, nắp quan tài của tổ tiên, đúng là không thể tùy tiện cạy mà." Nghĩ đến nghiệt duyên giữa mình và cục bột nhỏ, Thu Yểu cảm thán.

Cục bột nhỏ: […!!!]

[Tôi còn chưa hết giận đâu, cô lại khơi chuyện cũ!]

Nửa tháng trước, Thu Yểu vẫn là một nữ tu sĩ ở Huyền Thiên đại lục. Vì bị đạo lữ và đồ đệ cùng lúc phản bội, cô bị đẩy xuống đáy Cửu U chi uyên, thân xác bị hủy, chỉ còn lại một mảnh hồn thức yếu ớt, miễn cưỡng có thể hóa thành một bóng ảnh mờ ảo.

Đáy Cửu U chỉ toàn du hồn và âm linh, quả thực không mấy thân thiện.

Nhưng những thứ đó cũng chẳng gây ảnh hưởng hay tổn thương gì được Thu Yểu. Chỉ là, thời gian dài đằng đẵng trôi qua, con người ta rảnh rỗi quá cũng dễ sinh nông nổi.

Ví dụ như, Thu Yểu bản tính không chịu ngồi yên, không chịu nổi sự cô đơn nên đã mò vào mấy cái động phủ, cạy không ít nắp quan tài của các vị tổ tiên đã khuất.

Kết quả, thần binh pháp khí thì chẳng thấy đâu, lại sờ phải một cục bột nhỏ tự xưng là "Khí Linh Giao Dịch Vị Diện".

Cục bột nhỏ nói tên thân mật của nó là Tiểu Thất, mã số 007, là một khí linh giao dịch vị diện. Biết thân thể Thu Yểu đã bị hủy, tu vi cũng bị áp chế, chỉ còn lại một mảnh hồn thức miễn cưỡng bay được, nó liền hỏi Thu Yểu có muốn thu thập năng lượng để tái tạo thân thể, quay về báo thù không.

Thu Yểu cảm thấy hơi hứng thú với khí linh Tiểu Thất này. Sau nửa tháng trêu đùa, nhìn Tiểu Thất xù lông không biết bao nhiêu lần, cô cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.

Tiểu Thất giải thích, cái gọi là giao dịch vị diện chính là thông qua việc định vị những người ủy thác ở các vị diện khác nhau, từ đó lấy được tọa độ thế giới của họ, tiến vào thế giới tương ứng và hoàn thành tâm nguyện của người ủy thác để thu hoạch năng lượng.

Đương nhiên, tuân theo nguyên tắc giao dịch công bằng, người ủy thác tìm đến bọn họ phải trả giá bằng chính cuộc đời của mình, còn bọn họ sẽ cung cấp phúc lợi đầu thai tốt ở kiếp sau. Đây được xem là một giao dịch công bằng.

Nếu người ủy thác có yêu cầu tâm nguyện cụ thể, thì cần phải thương lượng giá cả riêng.

Cách mà cô và Tiểu Thất thu được năng lượng chính là từ việc hoàn thành những yêu cầu tâm nguyện đó.

Thu Yểu là người thực thi nhiệm vụ nên sẽ nhận phần năng lượng lớn hơn, còn Tiểu Thất, với vai trò là bên trung gian, chỉ được hưởng một phần nhỏ.

Nhưng chút năng lượng ít ỏi đó cũng đủ cho nó rồi. Suy cho cùng, nó cũng chỉ muốn chữa trị năng lượng tự thân, còn việc trở về thời đại của mình là điều không thể, chỉ là gắng gượng tồn tại, khôi phục lại các chức năng cơ bản mà thôi.

Đây là vị diện đầu tiên mà một người một khí linh này đặt chân đến, một thế giới hiện đại. Người ủy thác tên là Hứa Tĩnh Thu.

Vì năng lượng của Tiểu Thất có hạn nên thông tin nó tiếp nhận được cũng rất hạn chế, chỉ có một vài mẩu tin ngắn gọn do người ủy thác cung cấp.

Người ủy thác Hứa Tĩnh Thu là một học sinh lớp mười hai. Cha cô qua đời trong một vụ tai nạn xe cộ khi cô học lớp mười một, vì vậy khi chưa đầy mười tám tuổi, Hứa Tĩnh Thu đã cần một người giám hộ.

Không còn cách nào khác, cô đành phải nương tựa vào người mẹ đã tái giá vào một gia đình giàu có, bất đắc dĩ trở thành kẻ thừa thãi trong gia đình hào môn đó.

6

0

1 tháng trước

5 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.