TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Thế giới 1 - Chương 16: Vị Hôn Thê Sắp Cưới (16)

Nhan San San tâm tư xoay chuyển liên hồi, như thể nhất định phải gán cho Thẩm Sơ Mặc cái mác "nữ phụ tâm cơ" thì trong lòng mới thấy dễ chịu hơn một chút.

Lúc này, ánh mắt Thẩm Sơ Mặc dừng lại trên người Nhan San San, giọng nói dịu dàng:

“San San, đừng khóc nữa. Nước mắt con gái rất quý giá.”

Nhan San San vẫn còn nằm rạp trên bàn, nghe vậy thì cứng người, cô ta ngồi dậy, cố gượng cười: “Không sao đâu, tớ chỉ cảm thấy mắt hơi đau chút thôi.”

Phía sau có bạn học không nhịn được bật cười khẩy một tiếng: “Diễn cái gì mà diễn, chiếm được tiện nghi rồi còn làm bộ đáng thương.”

Cô ta bị làm sao vậy, người ta vừa mới chuyển trường tới, chưa đắc tội ai mà đã khóc như thể bị bắt nạt.

Nhan San San đột nhiên siết chặt nắm tay, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống. Không sao cả, cũng chỉ là một đám gió chiều nào theo chiều nấy mà thôi. Lúc trước Thẩm Sơ Mặc chưa chuyển tới, sao không thấy ai đứng ra nói giúp cô ta?

Bây giờ vừa thấy Thẩm Sơ Mặc xinh đẹp như vậy, từng người một liền biến thành liếʍ cẩu. Nhan San San trong lòng đầy căm phẫn.

Chỉ cần Cố Bắc Thành là của cô ta là đủ rồi. Cô ta nhất định phải gả vào nhà họ Cố, trở thành Cố phu nhân.

Cô Lý bảo học sinh hỗ trợ dọn một bộ bàn ghế mới cùng sách vở cho Thẩm Sơ Mặc.

Sau khi Thẩm Sơ Mặc bước vào lớp Hỏa Tiễn, lớp này tạm thời có 51 người, nên sau kỳ khảo sát tháng tới sẽ loại bỏ người đứng cuối, trở lại con số 50.

Cả lớp ai nấy đều căng thẳng. Không ai muốn bị đào thải, bọn họ muốn được học cùng lớp với nữ thần, mỗi ngày đều có thể ngắm nhìn nữ thần a.

Cô Lý hơi do dự, đảo mắt một vòng quanh lớp mà vẫn không biết nên sắp xếp Thẩm Sơ Mặc ngồi đâu. Chủ yếu là sợ ảnh hưởng đến việc học của cô.

Thẩm Sơ Mặc chủ động nói: “Cô ơi, em ngồi một mình ở hàng cuối cùng được rồi ạ.”

Cô không muốn ảnh hưởng đến người khác. Nhưng bất đắc dĩ là từ trước đến nay, dù cô chẳng làm gì, cũng luôn thu hút ánh nhìn và sự chú ý của người khác.

Cho nên cô chọn ngồi ở hàng cuối, như vậy trong giờ học mọi người chỉ nhìn về phía bảng đen, sẽ không dễ phân tâm vì cô, có thể an tâm học hành.

Cô Lý hiểu được nỗi khổ tâm ấy, thở dài một hơi: “Sơ Mặc, làm vậy là uất ức cho em rồi.” Nhưng đúng là sắp xếp như vậy sẽ tốt nhất.

Thẩm Sơ Mặc lại mỉm cười: “Cô ơi, thị lực em tốt lắm, ngồi đâu cũng như nhau thôi ạ.”

Nghe vậy, tim cô Lý lại mềm thêm vài phần. Đứa trẻ này rõ ràng có thể ỷ vào vẻ ngoài để kiêu ngạo, nhưng lại luôn suy nghĩ cho người khác. Một cô gái tốt như vậy, sao cô ấy có thể không xót.

Các bạn học lớp Hỏa Tiễn cũng nghe nói Thẩm Sơ Mặc muốn ngồi một mình ở hàng cuối, ai nấy đều thấy xót xa. Nữ thần sao có thể cô đơn ngồi một mình như vậy được chứ?

Bỗng nhiên Lục Tử Ngâm đứng lên: “Cô ơi, để em ngồi cùng Thẩm bạn học đi ạ. Vừa hay tụi em ở cùng một nhà, ngày thường tiện trao đổi việc học.”

Việc Lục Tử Ngâm là con nuôi của nhà họ Thẩm, không ít người biết. Mọi người xung quanh lập tức trợn mắt nhìn cậu ta, thầm nghĩ: Tiểu tử này, đừng tưởng bọn này không hiểu chú mày đang nghĩ gì nhé!

Chỉ nghĩ tới chuyện hắn ta được sống chung dưới mái nhà với nữ thần thôi là đã khiến không ít người siết chặt nắm tay vì tức.

Chưa kịp để cô Lý phản ứng, Thẩm Sơ Mặc đã từ chối thẳng: “Lục Tử Ngâm, tôi muốn ngồi một mình. Cậu cứ ngồi ở chỗ cũ đi.”

Lời từ chối dứt khoát khiến sắc mặt Lục Tử Ngâm trắng bệch. Hắn cố gắng nhếch miệng cười gượng một cái:

“Được.” Rồi lặng lẽ ngồi xuống, nhưng vẫn không giấu được vẻ thất vọng trên khuôn mặt.

Nhan San San hừ lạnh một tiếng trong lòng, siết chặt cây bút đến nỗi lòng bàn tay in hằn vết. Cô ta biết, trái tim Lục Tử Ngâm đã hoàn toàn nghiêng về phía Thẩm Sơ Mặc.

Lúc trước hắn còn nói sẽ đối tốt với cô ta cả đời, đều là nói xạo cả!

Sau khi Thẩm Sơ Mặc ngồi vào chỗ, cô Lý quay lại bục giảng, nghiêm túc nói:

“Cô biết, mọi người đều là sinh vật cảm quan, thích nhìn người và vật đẹp không có gì sai. Nhưng hiện tại các em đang học lớp 12, tất cả tâm trí nên đặt vào việc học. Đừng tưởng rằng vào được lớp Hỏa Tiễn là có thể yên tâm. Đối thủ của các em là học sinh cả nước, không chỉ riêng học sinh Minh Đức. Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.

Cô nói cho các em biết thành tích nhập học hôm nay của bạn Thẩm Sơ Mặc. Ngoại trừ phần viết văn trong môn Ngữ Văn không làm, các môn còn lại đều đạt điểm tuyệt đối!”

Cả lớp đồng loạt hít một hơi thật sâu.

Điểm tuyệt đối?!

Xinh đẹp như vậy, lại học giỏi đến mức nghịch thiên, còn ai sống nổi nữa!

Nhan San San giờ đến cả gượng cười cũng không làm nổi, cả gương mặt đen sì.

Cô Lý rất hài lòng với phản ứng của cả lớp: “Bạn Thẩm Sơ Mặc trước giờ vẫn luôn như vậy. Các em nếu ai có ý định gì, cũng nên tự cân nhắc lại mình nặng nhẹ bao nhiêu.

Ngoài ra, bây giờ Thẩm Sơ Mặc đã là học sinh lớp mình. Nếu có người lớp khác đến quấy rối bạn ấy, các em biết phải làm gì chứ?”

Cả lớp hào hứng hét lên: “Bảo vệ nữ thần! Tuyệt đối không để cô ấy bị bắt nạt!”

“Đúng rồi đấy, các em học hành cho tốt vào, đừng quên, cô luôn theo dõi sát sao các em.” Cô Lý để lại lời răn đe rồi rời khỏi lớp.

Giáo viên tiếng Anh cũng bước lên bục giảng, hắng giọng nói: “Chúng ta tiếp tục bài học.”

Tan học xong, tin tức Thẩm Sơ Mặc và Cố Bắc Thành từ hôn như mọc cánh, lan truyền khắp mọi ngóc ngách của trường Minh Đức. Mọi người đều biết, nữ thần chuyển tới hôm nay chính là Thẩm Sơ Mặc, hơn nữa cô đã hủy hôn với Cố Bắc Thành từ hôm qua, hiện tại hoàn toàn độc thân!

Nhan Tư Danh vừa thấy tin liền không giấu được ý cười trong mắt, lấy điện thoại nhắn cho Thẩm Sơ Mặc:

[Sơ Mặc, hôm nay cậu muốn ăn gì? Tớ sẽ chuẩn bị trước ở nhà ăn.]

Trường có mấy nhà ăn, trong đó có một chỗ có thể gọi món riêng, giá hơi đắt, nhưng với Nhan Tư Danh thì chẳng đáng gì. Ngày thường anh ta và bạn bè cũng toàn ăn ở chỗ đó.

Tô Cảnh Ngọc thấy bạn thân cười với điện thoại rạng rỡ như vậy, lập tức giật lấy: “Cười vui vẻ thế, nhìn cái gì đấy nào? Ồ...”

Tô Cảnh Ngọc nhìn màn hình rồi bắt đầu đọc lớn:

"Sơ Mặc, hôm nay cậu muốn ăn gì..."

Nhan Tư Danh lập tức giật lại điện thoại, trừng mắt: “Đừng động vào điện thoại của tớ.”

Tô Cảnh Ngọc hừ lạnh, khoanh tay trước ngực: “Nói đi, cậu thêm WeChat của Thẩm Sơ Mặc từ bao giờ? Có phải gặp cô ấy từ trước rồi không?”

Nhan Tư Danh bất đắc dĩ đáp: “Sáng nay gặp ở cổng trường. Bây giờ Thẩm Sơ Mặc và Bắc Thành không còn liên quan gì nữa. Tớ làm bạn với cô ấy cũng là chuyện bình thường thôi.”

Tô Cảnh Ngọc cười xấu xa: “Dù sao cũng là vị hôn thê cũ của Bắc Thành. Nếu cậu muốn theo đuổi Thẩm Sơ Mặc, đoán xem trong lòng Bắc Thành sẽ cảm thấy thế nào?”

Nhan Tư Danh cúi mắt, giọng bình tĩnh: “Dù cảm thấy thế nào thì sao? Cậu ta có thể theo đuổi tình yêu, chẳng lẽ tớ thì không?”

Tô Cảnh Ngọc vỗ vai anh ta: “Người anh em à, tớ thừa nhận Thẩm Sơ Mặc đẹp thật, khó ai không động lòng. Nhưng có những người chỉ nên đứng từ xa ngắm thôi, không thể vọng tưởng. Tớ chỉ hy vọng cậu đừng sa quá sâu, đến lúc tổn thương chỉ là chính cậu thôi.”

12

0

3 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.