TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8
Thế giới 1 - Chương 8: Beta giả vạn người ghét

Ngoài cửa là một nam sinh tóc vàng, ban đầu cậu ta bối rối nhưng sau đó lại trở nên hoảng hốt: “A, a! Xin lỗi! Tôi không biết ở, ở trong đó có người, xin lỗi vì đã làm phiền!”

Từ Tịnh Thành vẫn giữ nguyên tư thế.

Ánh sáng rọi vào sau khi cửa được mở ra, khiến người ta càng nhìn rõ vòng eo của cậu hơn, chiếc quần màu đen được kéo xuống thấp, bên mép quần còn dính vết nước.

Nam sinh xin lỗi xong liền đóng cửa lại, tiếng bước chân chạy về phía hành lang ngày càng xa.

Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong mười mấy giây.

Từ Tịnh Thành đặt quần áo xuống, nhìn chằm chằm vào dấu giày ướt in trên sàn, một lúc sau vẫn không nói gì.

“Hệ thống, có người từng đến đây à?”

Hệ thống: [... Đúng thế.]

“Thế người đấy đâu?”

Hệ thống: [Đã đi rồi.]

“Chạy cũng nhanh gớm, tôi còn không kịp nhìn mặt.” Từ Tịnh Thành không hiểu sao lại cảm thấy buồn cười, đi khóa trái cửa lại, sau đó tiếp tục thay quần áo.

*

Quay lại lớp học, Từ Tịnh Thành cứ nghĩ sẽ có người đến gây chuyện, nhưng đến lúc tan học, cậu thu dọn cặp sách rời khỏi tòa nhà dạy học, mọi chuyện vẫn yên ổn như chưa có gì xảy ra.

[Đối diện bên đường.] Giọng của hệ thống vang lên.

[Alpha Dư Hành trong truyện đã xuất hiện.]

Bên kia đường có tận ba nam sinh, hệ thống không nói ai là Dư Hành nhưng cậu nhìn lướt qua là nhận ra ngay.

Tóc bạch kim, da trắng, dáng cao, trông mặt mũi không hiền lành lắm, giữa đám đông lại càng nổi bật.

“Thảo nào, hóa ra lại trông như thế.” Từ Tịnh Thành gật đầu.

Hồi đi học, kiểu lạnh lùng như băng này rất dễ được người khác theo đuổi.

Vài người đối diện cũng nhìn thấy Từ Tịnh Thành.

“Vãi, cái tên xấu xí đấy ngày nào cũng bám theo như keo dính chó, chắc chắn lại bám đuôi theo rồi.”

“Thế mà cũng phải đoán, ngoài quấy rối anh Dư ra thì nó còn biết làm gì?”

Dư Hành đứng nguyên tại chỗ, mắt cụp xuống, im lặng không nói gì.

“Anh Dư? Hôm nay anh không vui à?” Có người hỏi.

“Bớt xàm, anh Dư vừa đẹp trai vừa giàu có, lại còn là alpha, sau này chắc chắn phải tìm omega, ngày nào cũng bị một tên beta thần kinh theo đuôi thì có vui nổi không?”

“Đúng là đồ mặt dày mày dạn, anh Dư đợi em tí, em cảnh cáo nó thay anh.”

Người nói câu đó chuẩn bị rời đi, kết quả Từ Tịnh Thành đột ngột rẽ sang hướng khác.

“Ôi đm, thằng xấu xí đấy hôm nay uống nhầm thuốc à? Thấy anh Dư mà không lại gần?”

“Ai biết được nó định diễn trò gì tiếp theo.”

Hai tên đàn em vô cùng ngạc nhiên, ngày nào họ cũng đi theo Dư Hành, dĩ nhiên cũng biết rõ Từ Tịnh Thành bám theo Dư Hành đã hơn một năm, bất kể mưa gió cũng không chịu buông tha.

Hôm nay Dư Hành đến tận đây, cậu lại bỏ đi.

Một chiếc xe hơi màu đen đỗ bên đường, tài xế bước xuống mở cửa. Dư Hành bước vào trong, khi xe khởi động, cậu mới đưa tay chạm vào tuyến thể sau gáy.

Vẫn còn nóng.

Dán lại miếng dán ức chế, Dư Hành mới thả lỏng, tựa đầu ra sau, dùng tay chống trán rồi từ từ thở ra một hơi.

Tài xế thấy cậu khó chịu, liền hỏi có cần gọi bác sĩ không.

“Không cần đâu.” Dư Hành nhắm hờ mắt, rồi ho mấy tiếng.

*

Trời mưa rất to nên đến chiều đường vẫn còn ướt, vài vũng nước bị bánh xe phi qua bắn tung tóe.

Từ Tịnh Thành đến một vài tiệm cắt tóc, cuối cùng chọn một tiệm trông đơn sơ, không có khách nên không cần xếp hàng, chủ tiệm là thợ cắt tóc nữ.

“Cắt ngắn giúp tôi, nhất là phần mái nhưng đừng ngắn quá…” Cậu miêu tả lại kiểu tóc mà mình từng để trước kia.

Thợ làm tóc vỗ ngực tự tin: “Ok nhé!"

6

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.