TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Thế giới 1 - Chương 4: Beta giả vạn người ghét

Cậu đã hỏi hệ thống về vấn đề này: “Tôi thật sự là beta? Không tính là nói dối đâu nhỉ?”

Hệ thống: [Từ nhỏ cậu đã giả vờ là beta.]

Cũng có nghĩa điều này không tính là nói dối.

Rất tốt, Từ Tịnh Thành xưa nay không thích nói dối, trừ khi là trong tình huống bắt buộc.

“Hóa ra là vậy! Vậy thì tốt quá.” Nhân viên rất ngạc nhiên, quan sát vị khách này một lượt.

Biểu cảm rõ ràng là đang nói còn tưởng là omega hay alpha, không ngờ lại là beta.

Thật sự quá hiếm gặp.

Từ Tịnh Thành cùng nhân viên trao đổi vấn đề lương bổng và chức vụ, cả hai thống nhất thời gian thử việc là hai ngày cuối tuần tới, cậu cũng lưu lại số điện thoại để dễ bề nhận thông báo.

Bước ra khỏi quán cà phê, ánh nắng chiếu xuống đường phố, cây cối xanh tươi, người qua đường đều mặc quần áo mỏng, gió ấm phả vào mặt, mọi thứ đều đang nói với Từ Tịnh Thành rằng hiện tại đang là mùa xuân.

Hệ thống: [Cậu đã trú mưa được khoảng một tiếng, bây giờ trở về trường học có thể kịp học tiết thứ hai vào buổi chiều.]

“Nghỉ học một tiết có nghiêm trọng không?” Từ Tịnh Thành hỏi.

Là một người trưởng thành, cậu rời khỏi khuôn viên trường đã quá lâu cho nên đã không còn nhớ rõ một số quy định nữa. Ngoài ra, mới tới thế giới này nên cậu cũng không muốn rước phiền phức vào thân.

Hệ thống: [Số 1417 hiện tại đang ở cấu hình cấp thấp, không có chức năng dự đoán, cậu cần tự mình thúc đẩy cốt truyện.]

Phía trước là ngã tư đường, Từ Tịnh Thành đang định hỏi đường thì màn hình trong suốt lại lần nữa xuất hiện giữa không trung. Nó trông giống như một bản đồ điện tử, góc trên bên phải có một chấm đỏ nhấp nháy, chắc đó tượng trưng cho vị trí trường học.

Hệ thống: [Đã tải thành công bản đồ tuyến đường, mời cậu tự do khám phá.]

Hệ thống: [Điểm đến lần này: Tòa nhà giảng dạy lớp 17/12 trường trung học phổ thông Thanh Vân.]

Thật tiện lợi làm sao.

Từ Tịnh Thành đã chọn con đường gần nhất, hai bên đường trồng rất nhiều hoa và cây xanh.

Vì trời mới vừa mưa, gió thổi tán cây khiến những giọt nước rơi xuống làm ướt tóc cậu.

Từ Tịnh Thành lấy khăn tay ra lau nước trên mặt và tóc. Đang lau bỗng dưng cậu bị người khác va vào, cậu thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ đó là ai.

Cậu đứng vững thì thấy có một nam sinh đang ngồi dưới đất, trông cậu ta có hơi choáng váng.

"Trời mới vừa mưa nên đường trơn lắm.” Từ Tịnh Thành đỡ người này dậy, cùng lúc nhận ra đồng phục học sinh bọn họ đang mặc giống hệt nhau.

Hóa ra là bạn cùng trường.

7

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.