TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Thế giới 1 - Chương 3: Beta giả vạn người ghét

Cơn mưa bên ngoài đã tạnh.

Từ Tịnh Thành tắt nguồn máy tính, màn hình phụt tắt, phản chiếu khuôn mặt cậu, nhưng vì mái tóc dài che khuất nên không thể nhìn rõ.

Cậu vén tóc, xác nhận đây chính là khuôn mặt của mình.

“Không phải mặt tôi sẽ biến thành mặt của pháo hôi sao?” Từ Tịnh Thành chạm vào nốt ruồi đen dưới khóe môi trái.

Hệ thống: [Để thích nghi với thế giới nhanh hơn, khuôn mặt và cơ thể của cậu sẽ lưu giữ dữ liệu thuộc về riêng cậu.]

Từ Tịnh Thành nghe vậy cảm thấy khá yên tâm, vẫn còn chút tình người. Nếu phải mang khuôn mặt của người khác suốt ngày, chắc chắn cậu sẽ thấy rất mất tự nhiên.

Uống hết cà phê, Từ Tịnh Thành cất máy tính vào cặp và đi đến quầy thu ngân.

“Xin chào, cho tôi thanh toán.” Cậu gõ nhẹ lên mặt bàn.

Nhân viên quán nghe tiếng động lập tức tỉnh dậy, vâng dạ liên tục.

“Hẹn quý khách quay lại lần sau.” Nhân viên đưa hóa đơn, ngẩng đầu lên liền vô cùng sửng sốt.

Chàng trai mặc đồng phục học sinh màu xanh đậm, mái tóc hơi dài được vén ra sau tai, toàn bộ khuôn mặt hiện ra rõ ràng.

Làn da trắng, khuôn mặt gầy, nhưng trông không có sức sống, chỉ có đôi môi hơi đỏ.

Tuy u ám nhưng thực sự rất ưa nhìn.

Từ Tịnh Thành hơi cụp mắt, nhìn chằm chằm vào số dư trên màn hình, nhíu chặt mày.

Một xíu tiền thế này.

Cậu thật sự rất nghèo.

Xem ra học sinh không thể sống chỉ dựa vào tiền tài trợ; không có cha mẹ, người thân, cậu chỉ có thể tự mình kiếm thêm tiền. Thế nhưng việc học cấp ba vốn không dễ dàng, cuộc sống chắc chắn sẽ rất vất vả và túng thiếu.

Thấy nhân viên nhìn mình chằm chằm, Từ Tịnh Thành hỏi: “Có việc gì sao?”

“À, không có gì đâu! Gần đây chúng tôi có chương trình khuyến mãi, tặng cậu một phiếu giảm giá miễn phí, có thể tới đổi bất cứ lúc nào.” Nhân viên lắp bắp nói.

Nhận phiếu giảm giá, Từ Tịnh Thành miết tấm thẻ trơn nhẵn, bỗng nghĩ ra điều gì đó rồi hỏi:

“Quán có tuyển nhân viên bán thời gian không ạ?”

“Có! Nếu là học sinh thì nên ứng tuyển làm việc vào cuối tuần.”

“Bởi những ngày không phải ngày làm việc thường bận rộn hơn, mức lương cũng cao hơn chút.”

Nói đến đây, giọng nhân viên nhỏ dần: “Thế nhưng vì nhiều lý do, hiện tại chúng tôi chỉ tuyển nhân viên beta thôi.”

Từ Tịnh Thành thật không ngờ công việc lại phân biệt đối xử về giới tính đến như vậy.

“Tôi là beta.” Ít nhất là bề ngoài vậy.

7

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.