TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Thế giới 1 - Chương 18: Beta giả vạn người ghét

“Nếu lần sau gặp chuyện tương tự thì phải đến nói với thầy cô trước, không được tự ý hành động có biết chưa?”

Giáo viên chủ nhiệm quay lưng, vẫy tay bảo cả đám: “Thôi được rồi, về lớp học tiếp đi.”

Ra khỏi phòng giáo viên, Từ Tịnh Thành mới thở phào nhẹ nhõm, chuyện đến đây là kết thúc rồi.

“Ê!” Có người gọi cậu.

Quay lại nhìn, là tên dán băng urgo trên sống mũi.

“Chuyện gì?” Từ Tịnh Thành nhận ra cậu ta.

Nam sinh nói gì đó với đám đi cùng, sau đó bọn họ rời đi, trên hành lang chỉ còn hai người đối diện nhau.

“Mày đánh tao.” Lý Tây Kiều gằn từng chữ một, nói mà nghiến răng kèn kẹt.

“Vẫn muốn đánh nữa à?” Từ Tịnh Thành cau mày, sau đó suy nghĩ một lát rồi gật đầu: “Được thôi, thứ sáu sau giờ tan học.”

Ngoài ra còn bổ sung một câu không được mách giáo viên.

Lý Tây Kiều nhếch miệng, nếu là trước kia, có người nói với cậu ta rằng đây là Từ Tịnh Thành, chắc chắn cậu ta sẽ không tin.

Hơn nữa, ngoại trừ thay đổi tính cách, còn một việc nữa rất kì lạ.

Lý Tây Kiều hỏi: “Ê, tao hỏi tí, sao dạo này không đến tìm Dư Hành nữa?”

“Sao phải đến tìm?” Từ Tịnh Thành thầm nghĩ trốn Dư Hành còn không kịp.

“Giả ngu với tao à? Lại còn bảo sao phải tìm!” Lý Tây Kiều tức đến mức bật cười, hất cằm, giọng chanh chua: “Bản thân làm ra chuyện gì mà không nhớ à? Ai mà chẳng biết mày thích Dư Hành đến chết đi sống lại, ngày nào…”

“Dừng.” Từ Tịnh Thành cắt ngang, không biết vì sao lại thấy nổi da gà, vô thức đưa tay sờ lên cổ.

Lý Tây Kiều nhìn chằm chằm lên tay cậu, da ngón tay đến khuỷu tay đều trắng trong như nước.

Sao trước đây lại không nhận ra tên xấu xí này có da đẹp nhỉ.

Một lúc sau, Từ Tịnh Thành nói: “Đừng nhắc đến Dư Hành nữa. Tôi không thích cậu ta. Sau này cũng không làm gì liên quan đến cậu ta nữa.”

Lý Tây Kiều đơ người: “Đùa tao à?”

“Có thể cậu không tin, tôi phải đi rồi.” Từ Tịnh Thành quay người định rời đi.

Lý Tây Kiều vội vàng xông lên chặn giữa đường: “Ơ hay, ai cho mày đi?”

Từ Tịnh Thành nhướng mày hỏi: “Không thì sao? Muốn như nào?”

“Tao bị mày đánh đấy?” Lý Tây Kiều trưng ra bộ mặt bất mãn.

Phản ứng đầu tiên của Từ Tịnh Thành là nghĩ đến việc cậu ta định bắt đền mình.

Khó chịu, khó chịu vô cùng.

Cậu nhìn chằm chằm người đang đứng trước mặt: “Không phải chính cậu tự chuốc lấy à?”

Lý Tây Kiều nghẹn lại, không nói lên lời.

Lúc này, Từ Tịnh Thành bước lại vài bước, hai người cách nhau rất gần. Lý Tây Kiều ngẩn ra, chỉ thấy gương mặt Từ Tịnh Thành tiến sát lại phía mình, đầu mũi gần như chạm vào nhau mới chịu dừng lại.

Thậm chí cậu ta còn nhìn rõ lông mi đen nhánh, và rủ xuống như những mũi kim nhỏ của cậu.

Làm gì mà giống như sắp hôn luôn vậy.

Tim Lý Tây Kiều đập thình thịch, cậu ta nuốt khẽ một cái, thì nghe Từ Tịnh Thành cất giọng.

“Đừng đến làm phiền tôi nữa.”

“À, nếu muốn đánh nhau thì được.”

Giọng nói rất khẽ, nói xong liền quay đi.

Lý Tây Kiều đứng nguyên tại chỗ, lòng bàn tay và trán đổ đầy mồ hôi, nhìn cái dáng người cao ráo kia dần khuất sau góc hành lang.

Cậu ta cố dằn cảm giác kỳ lạ xuống, nhếch mép, tự lẩm bẩm: “Giả vờ giả vịt cái gì không biết? Chắc chắn là đang nói dối, chắc được mấy ngày là lại quay về bám lấy Dư Hành thôi.”

Đột nhiên sau gáy cậu ta nóng lên.

Lý Tây Kiều khẽ rít lên, rồi sờ ra sau gáy, thì thấy tuyến thể ở sau gáy nóng hổi và hơi sưng lên.

Rõ ràng là dán miếng ức chế rồi, sao lại như thế này?

Trong đầu Lý Tây Kiều nghĩ đến một khả năng, mặt cậu ta biến sắc, vội ôm cổ ho mấy tiếng, rảo bước rời khỏi hành lang.

5

0

1 tháng trước

8 giây trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.