TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Thế giới 1 - Chương 14: Beta giả vạn người ghét

Thấy đối phương im lặng, Từ Tịnh Thành đứng dậy cầm theo ba lô, phía sau chợt vọng lên một tiếng hét thảm thiết, khiến cậu ngạc nhiên vì tưởng rằng đã đánh gục hết rồi, sao vẫn còn sức mà gào?

“Anh Dư cứu em! Từ Tịnh Thành điên rồi, nó đánh bọn em tàn phế luôn rồi.”

Từ Tịnh Thành tim đập thót một cái, thầm nghĩ rằng mình không xui đến mức đấy đâu chứ, cậu ngẩng đầu lên và nhìn thấy có mấy người đang đứng cách đó không xa, chẳng rõ đến từ bao giờ.

Dư Hành đứng ở giữa, lần này khi bốn mắt giao nhau, ánh mắt đối phương không tránh đi.

Từ Tịnh Thành không muốn ở lại thêm, cậu lại khoác ba lô lên và đi về phía trước, ai dè khi anh vừa đến gần, Dư Hành lùi về một bước.

… Có vẻ điều đó cũng khiến cậu ám ảnh tâm lý.

Đi ngang qua người Dư Hành, Từ Tịnh Thành dừng lại, nói: “Xin lỗi, bạn của cậu phiền quá.”

Cậu không quên chối bỏ trách nhiệm.

Sau khi Từ Tịnh Thành rời đi, hai tên nằm gục trên đất được đỡ dậy.

Chỉ còn lại tên bị chảy máu mũi ngồi bệt trên đất, cậu ta sờ lên mặt, cổ họng lăn lên một cái, nuốt nước bọt ừng ực.

“Mẹ nó! Lý Tây Kiều! Mày là Alpha! Thế mà bị Từ Tịnh Thành đánh thành như này à!”

“Không lẽ đánh đến mức chấn thương não luôn rồi, sao không nói gì thế?”

“Không trách Lý Tây Kiều được, anh xem bọn em có mỗi hai người, ôi cái bụng tôi, không ổn rồi, em phải đi viện đây.”

Lý Tây Kiều như không nghe thấy, sắc mặt ngơ ngác, cả người rùng mình, dường như nhớ lại gì đó khủng khϊếp.

Cậu ta ôm mặt mình, cảm nhận được sức nóng như lửa đốt.

“Điên thật rồi, thằng đó điên thật rồi.” Lý Tây Kiều lẩm bẩm, cào mạnh lên mặt.

*

Vừa về nhà, Từ Tĩnh Thành cảm thấy cơ thể không ổn, thật ra khi đang trên đường đã thấy khác lạ.

Cơ thể nóng bưng, mồ hôi chảy không ngừng, cậu tưởng rằng đó là vì đánh nhau, nhưng nó ngày càng nghiêm trọng hơn.

Cậu rửa sạch vết máu khô trên tay, rồi rửa cả mặt, hai tay bám lên vòi nước run lên không ngừng: “Hệ thống, hình như tôi ốm rồi.”

Hệ thống: [Alpha dễ bị pheromone ảnh hưởng, đề nghị tiêm thuốc ức chế để làm dịu.]

“À phải rồi.” Từ Tịnh Thành nhớ đến thông tin lần trước cậu từng tra cứu.

Trong mấy người vừa đánh nhau chắc có Alpha hoặc Omega, và pheromone vô tình tỏa ra kí©h thí©ɧ cậu.

Tắm nước lạnh xong, Từ Tịnh Thành tìm thuốc tiêm ức chế và miếng dán ức chế trong tủ ở đầu giường, cẩn thận tự xử lý, quả nhiên tình trạng của cậu nhanh chóng trở lại bình thường.

Chiếc kim tiêm được ném vào thùng rác, đó là mũi thuốc cuối cùng.

Từ Tịnh Thành cau mày.

Có vẻ phải nhanh chóng đi tìm việc làm thêm rồi.

Mọi chuyện yên ổn lại, bụng của Từ Tịnh Thành bắt đầu kêu, cả ngày hôm nay cậu mới chỉ ăn bữa sáng.

Vì bây giờ cậu rất dễ bị chú ý, nên không thể rời khỏi phòng học. Vốn định tan học sẽ ra hàng ăn bên đường để ăn chút gì đó, ai dè đi được nửa đường lại gặp phải mấy tên thần kinh.

Đang chuẩn bị đặt đồ ăn giao tận nơi, thì điện thoại rung lên.

Màn hình hiện lên thông báo.

Rourke đã chấp nhận lời mời kết bạn.

8

0

2 tháng trước

6 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.