0 chữ
Chương 24
Quyển 1 - Chương 24
Thấy mặt Lôi Hình ướt sũng, bộ vest đắt tiền cũng ướt nhẹp, Tiền Sinh ngạc nhiên như phát hiện ra lục địa mới: "Chuyện gì thế này? Đoàn phim có mưa à? Sao người khác không bị ướt, chỉ có cậu bị thôi?"
Nếu không phải Lôi Hình tự làm đổ nước có ga lên người thì chỉ có thể là có người hất nước vào mặt hắn ta.
Đáp án đã rõ ràng, Tiền Sinh chỉ không nghĩ ra ai dám hất nước vào Lôi Hình, chuyện này thật hiếm thấy.
Phương Trường Viên đoán được phần nào, khẽ nhếch môi, nén cười: "Tôi thấy có lẽ là muốn bắt nạt người ta không thành, ngược lại bị người ta cho ăn hành."
"Phương Trường Viên, Quý Hoành còn chưa biết chuyện ảnh chụp đâu đấy, cậu nên nghĩ xem giải thích với hắn thế nào đi?" Lôi Hình lộ ra sát khí như sắp nhập ma.
Tiền Sinh bỏ lỡ chuyện hôm qua, đương nhiên không hiểu hai người đang nói gì, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc cậu ta tiếp tục hóng hớt: "Tổng giám đốc Lôi, Lôi thiếu gia, kể nghe xem nào, ai đã khiến tính tình cậu tốt lên thế? Người ta không thích cậu, cậu định dùng vũ lực à!"
"Tôi nghe nói trong đoàn phim này có một người họ Thượng, trông cũng không tệ."
Cậu ta không chủ động đi điều tra, là có người biết cậu ta muốn đến đoàn phim này nên cố ý mách cho hắn ta tin tức nhỏ này, chỉ để nếu cậu ta thật sự coi trọng người họ Thượng kia thì có thể bán cho cậu ta một ân tình.
Lôi Hình nhìn Tiền Sinh đang trợn tròn mắt, ánh mắt càng thêm u ám. Hắn ta lau nước trên cằm, buồn bã nói: "Cậu muốn làm tiểu tam thì cứ việc."
Không biết hắn ta nói lời này với chính mình hay là nói với Tiền Sinh.
"Cái gì? Kết hôn rồi á?" Mắt Tiền Sinh trợn to hơn nữa, cậu ta bĩu môi: "Vậy thì chán."
Vốn dĩ không có nhiều người biết chuyện Thượng Thời và Đậu Văn Ngọc kết hôn, có lẽ chỉ có người trong giới là hiểu rõ.
Có người biết Đậu Văn Ngọc kết hôn nhưng không biết đối tượng kết hôn của Đậu Văn Ngọc là Thượng Thời.
Người đại diện của Thượng Thời luôn xây dựng hình tượng độc thân cho anh nên chuyện này cũng không lan truyền ra ngoài.
Phương Trường Viên trầm ngâm nhìn Lôi Hình, vỗ vai Tiền sinh: "Có lẽ lần này không gặp được mỹ nhân rồi, nhưng cậu có thể nhờ Lôi Hình miêu tả cho nghe, dù sao hắn ta cũng đã gặp rồi mà."
"Đâu dám, đi thôi, đi ăn cơm." Tiền Sinh rụt cổ, cười hề hề. Cậu ta biết dù người kia có kết hôn hay chưa thì chỉ cần Lôi Hình đã để ý thì cậu ta cũng tuyệt đối không được bén mảng tới.
Làm hỏng tình nghĩa anh em vì một người đẹp có cũng được, không có cũng chẳng sao thì quá lỗ vốn.
Lôi Hình chợt nhớ ra chuyện gì đó, nửa khuôn mặt chìm trong bóng tối, hình xăm con mắt trên cổ như sống lại, ẩn mình trong đêm đen. "Chắc anh ta vẫn chưa biết những chuyện Đậu Văn Ngọc đã làm đâu nhỉ."
Phương Trường Viên hiểu rõ "anh ta" trong miệng Lôi Hình là ai, gật đầu không mấy để tâm. "Chắc là chưa. Cậu định làm gì? Nói cho anh ta à? Nhưng dù có nói, với cái tính tốt bụng của anh ta, e là vẫn sẽ tha thứ cho Văn Ngọc thôi."
Đậu Văn Ngọc có khuôn mặt đẹp như tượng tạc, lại còn là thiếu gia nhà họ Đậu, dù không tài giỏi gì thì sau này vẫn được chia ít cổ phần, đủ để ăn no chờ chết. Ai nỡ ly hôn với người như vậy chứ?
"Anh ta không nỡ... Vậy thì tôi sẽ tạo áp lực cho anh ta thông qua người trong lòng của Đậu Văn Ngọc, thế là được rồi chứ?" Lôi Hình khẽ nhếch môi, lộ ra nụ cười đầy ác ý.
Nếu không phải Lôi Hình tự làm đổ nước có ga lên người thì chỉ có thể là có người hất nước vào mặt hắn ta.
Đáp án đã rõ ràng, Tiền Sinh chỉ không nghĩ ra ai dám hất nước vào Lôi Hình, chuyện này thật hiếm thấy.
Phương Trường Viên đoán được phần nào, khẽ nhếch môi, nén cười: "Tôi thấy có lẽ là muốn bắt nạt người ta không thành, ngược lại bị người ta cho ăn hành."
"Phương Trường Viên, Quý Hoành còn chưa biết chuyện ảnh chụp đâu đấy, cậu nên nghĩ xem giải thích với hắn thế nào đi?" Lôi Hình lộ ra sát khí như sắp nhập ma.
Tiền Sinh bỏ lỡ chuyện hôm qua, đương nhiên không hiểu hai người đang nói gì, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc cậu ta tiếp tục hóng hớt: "Tổng giám đốc Lôi, Lôi thiếu gia, kể nghe xem nào, ai đã khiến tính tình cậu tốt lên thế? Người ta không thích cậu, cậu định dùng vũ lực à!"
Cậu ta không chủ động đi điều tra, là có người biết cậu ta muốn đến đoàn phim này nên cố ý mách cho hắn ta tin tức nhỏ này, chỉ để nếu cậu ta thật sự coi trọng người họ Thượng kia thì có thể bán cho cậu ta một ân tình.
Lôi Hình nhìn Tiền Sinh đang trợn tròn mắt, ánh mắt càng thêm u ám. Hắn ta lau nước trên cằm, buồn bã nói: "Cậu muốn làm tiểu tam thì cứ việc."
Không biết hắn ta nói lời này với chính mình hay là nói với Tiền Sinh.
"Cái gì? Kết hôn rồi á?" Mắt Tiền Sinh trợn to hơn nữa, cậu ta bĩu môi: "Vậy thì chán."
Vốn dĩ không có nhiều người biết chuyện Thượng Thời và Đậu Văn Ngọc kết hôn, có lẽ chỉ có người trong giới là hiểu rõ.
Có người biết Đậu Văn Ngọc kết hôn nhưng không biết đối tượng kết hôn của Đậu Văn Ngọc là Thượng Thời.
Phương Trường Viên trầm ngâm nhìn Lôi Hình, vỗ vai Tiền sinh: "Có lẽ lần này không gặp được mỹ nhân rồi, nhưng cậu có thể nhờ Lôi Hình miêu tả cho nghe, dù sao hắn ta cũng đã gặp rồi mà."
"Đâu dám, đi thôi, đi ăn cơm." Tiền Sinh rụt cổ, cười hề hề. Cậu ta biết dù người kia có kết hôn hay chưa thì chỉ cần Lôi Hình đã để ý thì cậu ta cũng tuyệt đối không được bén mảng tới.
Làm hỏng tình nghĩa anh em vì một người đẹp có cũng được, không có cũng chẳng sao thì quá lỗ vốn.
Lôi Hình chợt nhớ ra chuyện gì đó, nửa khuôn mặt chìm trong bóng tối, hình xăm con mắt trên cổ như sống lại, ẩn mình trong đêm đen. "Chắc anh ta vẫn chưa biết những chuyện Đậu Văn Ngọc đã làm đâu nhỉ."
Đậu Văn Ngọc có khuôn mặt đẹp như tượng tạc, lại còn là thiếu gia nhà họ Đậu, dù không tài giỏi gì thì sau này vẫn được chia ít cổ phần, đủ để ăn no chờ chết. Ai nỡ ly hôn với người như vậy chứ?
"Anh ta không nỡ... Vậy thì tôi sẽ tạo áp lực cho anh ta thông qua người trong lòng của Đậu Văn Ngọc, thế là được rồi chứ?" Lôi Hình khẽ nhếch môi, lộ ra nụ cười đầy ác ý.
12
0
2 tháng trước
21 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
