TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 47
Chương 47: Trọng Sinh: Tôi Là Nữ Vương Công Nghệ (47)

Thằng đệ tóc vàng: ...

Bao nhiêu tâm tư cũng bị kỳ thi tốt nghiệp đè bẹp.

“Chị, cái đó... em đâu biết được! Chắc cũng xấp xỉ điểm thi thử thôi.”

Sở Hà: ...

Im lặng một lúc, cô chân thành hỏi: “Thế cậu còn đỗ trường nào không?”

Thằng đệ mặt tái mét.

Còn trường nào với chả trường nào, học dốt như nó, đập đầu cũng chẳng ra nổi chữ, còn mong gì vào đại học?

Ngay cả mấy trường nghề điểm thấp cũng chưa chắc đậu.

Muốn học tiếp, chắc chỉ còn đường vào mấy cái trung tâm dạy nghề không cần điểm số.

“Vậy còn chờ gì nữa?”

Sở Hà vỗ vai nó: “Tôi có khinh cậu không có học đại học đâu, chỉ cần cậu đủ tuổi, biết chạy việc là được rồi!”

“Đi không? Đi thì tôi bao luôn sinh hoạt phí.”

Thằng đệ: ...

Còn do dự gì nữa chứ?

Thanh niên mà, ai chẳng có ước mơ cao xa, cả đời nó còn chưa ra khỏi thành phố nhỏ này nữa là!

Huống chi là được theo đại tỷ lăn lộn xã hội, nghĩ thôi đã thấy oách!

Nó gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.

Còn Sở Hà thì nhanh tay liên hệ với bốn chị em thân thiết, lập một group mới: [Nhà Phát Đạt.]

Sở Phát Đạt: Tôi đi Đế Đô trước đây, chờ tôi ổn định chỗ ở rồi rủ mọi người lên chơi.

Tin nhắn vừa gửi xong, cô lập tức đặt vé xe.

Bên này, Trần Tâm Nguyệt vội vàng nhắn lại: “Cậu đi Đế Đô giờ luôn à, rồi lúc đăng ký nguyện vọng có về không?”

Dù gì thì bọn họ cũng chưa đi làm, nếu Sở Hà đi bây giờ thì mọi người chỉ có thể móc ví tiêu tiền tiêu vặt thôi.

Sở Hà: ...

Quên mất vụ đăng ký nguyện vọng rồi.

Mà nói đi nói lại...

“Chẳng phải Hòa An với Bạch Điểu giống nhau sao? Để thầy Trần chọn đại có sao không?”

Tất nhiên là không được rồi.

Cao Điềm Điềm đầy tự tin với cô: “Lỡ đâu cậu đậu thủ khoa, lúc đó còn phải sắp xếp phỏng vấn nữa chứ.”

Sở Hà: ...

Tính đi tính lại, cũng còn hơn chục ngày nữa, chẳng lẽ ngồi không ở Thiên Thủy thuê khách sạn?

Chi bằng lên Đế Đô lo chỗ ở trước, tiện thể tìm xem có con đường phát tài nào không.

Không thì đến căn nhà cũng không mua nổi, nói ra mất mặt chết đi được!

“Ê, cậu nói xem, giờ làm cái gì kiếm tiền nhanh nhất?”

Trước đây cô từng hỏi câu này, tiếc là đám học sinh không có tầm nhìn.

Dựa vào “Bộ luật hình sự” thì vẫn có thể làm vài trò, nhưng khâu dọn dẹp hậu quả thì mệt mỏi quá.

Đám học dốt lăn lộn xã hội lâu, chắc phải có chút kinh nghiệm chứ?

Thằng đệ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nghiêm túc đề xuất một chủ đề “người lớn”: “Hay... hay chị đầu tư chứng khoán hoặc chơi quỹ gì đó?”

Sở Hà: ...

Nghe cũng hợp lý đấy.

Cô mở điện thoại ra tìm thử: “Đợi tôi viết cái thuật toán, bỏ tiền vào đó, từ từ đẻ lời.”

Đúng là nước đi cao tay.

Thằng đệ nhìn ngơ ngác, lẽ nào, đây là cảnh giới của học thần?

Không thể nào!

Nếu học thần mà làm được thật, cần gì học Hòa An với Bạch Điểu nữa, lên thẳng làm tư bản cho rồi!

Nó ngập tràn hy vọng hỏi: “Chị, thật sự làm được hả?”

Sở Hà nhướn mày: “Phụ nữ, ngoài lúc nói dối ra, thì có khi nào không làm được chưa?”

Câu này hợp lý quá, thằng đệ im bặt luôn.

Nhưng rồi, rất “được việc” như Sở Hà lại bắt đầu phiền não.

Thuật toán tài chính yêu cầu hiệu năng tính toán quá cao, mà mấy chiếc laptop và điện thoại cô độ lại giờ không đủ gánh nữa.

Muốn viết cho ra hồn, ít nhất phải mất nửa năm, mới đảm bảo được xác suất sinh lời tối thiểu 92%.

Mà nửa năm đó, cô làm gì chẳng hơn?

Chưa kể...

Bên cạnh còn cái thằng đệ đang mắt sáng như đèn, phấn khích nói: “Chị, cái này giống hack game ghê! Kí©h thí©ɧ thật đó! Nhưng mà game mà phát hiện thì bị ban đấy, chị làm vậy không sao chứ?”

Sở Hà: ...

Làm giàu tới mức này, mà không bị kiểm tra thì đúng là kỳ quặc thật.

Cô ho nhẹ một tiếng, lập tức phủi sạch: “Tôi thì có gì chứ? Tự viết thuật toán thôi mà.”

“Nhưng mà, tài chính kiếm tiền nhạt nhẽo quá, chẳng có tí cảm xúc nào.”

“Tôi quyết định đổi hướng.”

“Cậu nghĩ thêm đường khác đi.”

Thằng đệ: ...

Thế giới của học thần đúng là khó hiểu quá!

Hóa ra, nó không xứng.

Nhưng là một thằng đệ có trách nhiệm, giúp đại tỷ lo lắng là điều tất nhiên, nó vắt óc suy nghĩ:

“Hay là... chị vừa xinh, lại học giỏi, chi bằng tụi mình xuất phát từ "Đại não siêu cấp" đi, chị đi làm minh tinh thử xem?”

Làm minh tinh á?

Sở Hà lướt qua một lượt mấy hot search từng vô tình thấy được, lúc này bèn trầm ngâm gật đầu: “Không tệ, có tương lai đấy.”

“Làm minh tinh, có phải sẽ nhanh chóng nhận cát-xê tiền tỷ không?”

Thằng đệ tóc vàng há hốc mồm, nửa ngày không nói nên lời, cuối cùng mới cố gắng giải thích với học thần sống như không vướng bụi trần trước mắt: “Không tới mức đó đâu, chị... không ai mới vô nghề đã cát-xê cả trăm triệu cả...”

“Chị phải có tên tuổi trước đã!”

Nó cũng từng xem vài chương trình tạp kỹ, lúc này tạm coi là có chút hiểu biết: “Mình là người bình thường thì cứ bắt đầu từ Đại não siêu cấp, leo từ từ thôi.”

“Chị điều kiện tốt như thế, thành tích cao ngất, đúng chuẩn "dòng nước sạch" trong giới giải trí! Không chừng vài năm là cát-xê triệu này triệu kia là chuyện thường thôi.”

Sở Hà nhìn nó không thể tin nổi.

Hai người nhìn nhau một lúc, cuối cùng cô cụt hứng thu ánh mắt về: “Triệu này triệu kia mà còn phải chờ vài năm nữa, lúc đó cải nở cũng héo luôn rồi.”

Cuộc đời lượm lại được một lần, mỗi giây mỗi phút đều quý giá như vàng, sao có thể phí hoài vào chuyện... kiếm tiền?

Tuy vậy, cô vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ.

“Vậy cậu nói xem, mấy tiêu chuẩn để nổi tiếng là gì? Làm sao biết mình đã thành sao hạng A?”

Thằng đệ: ...

Chị đang làm khó em quá rồi đó.

Đừng tưởng trong giới giải trí cứ gọi là hạng A hạng B hạng C thì ai cũng phân được rạch ròi, chứ thực ra nó ảo lắm, làm gì có bảng thống kê nào sắp xếp được thứ hạng rõ ràng từng người!

Làm sao mà so?

Hai người ký hợp đồng đại diện hai công ty khác nhau, một người tăng giá trị thương hiệu, một người không, chưa cần nói gì, hai công ty đó cũng kiện nhau trước!

Đâu thể phá thương hiệu vậy được?

Chị nhận tiền rồi mà!

Thằng đệ não tưởng tượng ra đủ thứ drama, giờ chỉ có thể nói khéo: “Nói chung... ít nhất cũng phải lên hot search trước đã.”

Sở Hà mở Weibo ra xem...

Cái này mà người bình thường lên nổi mới lạ!

2

0

2 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.