TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 35
Chương 35: Đúng là hổ xuống đồng bằng

Haiz, ai bảo cô bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm!

Cô im lặng uống nửa cốc nước ấm, súc miệng sạch sẽ, nhìn con gà còn lại bị công an Giang cất vào túi, miếng xương đã gặm bị anh ném ra ngoài cửa sổ.

Anh là công an chứ có phải thanh tra đâu, sao còn phải kiểm tra cả xương cô đã gặm nữa chứ…

Trong lòng Hàn Thư Anh thầm ca thán, dáng dấp cũng sạch sẽ gọn gàng, mũ, đồng phục, áo sơ mi trắng, không một nếp nhăn, ấn tượng đầu tiên cho người ta cảm giác tuấn tú, cởi mở, nhưng thực tế anh không tốt như vẻ bề ngoài, mặt lạnh, mở miệng là dạy người, yêu cầu cao, khó đối phó, tính tình lãnh đạm…

Cô ủ rũ nằm nhoài trên chiếc bàn nhỏ cạnh cửa sổ tàu hỏa nhìn ra ngoài.

Đúng là hổ xuống đồng bằng bị… công an Giang bắt nạt.

Cho dù nông thôn không có điện, làng mạc ruộng đồng tối om không một chút ánh sáng, đêm tối mịt mùng cùng tiếng tàu lắc lư gầm rú, mặc dù không có gì đáng xem, nhưng cũng mang lại cảm giác tự do bay lượn giữa trời đất bao la, như thể đoàn tàu đang chạy trên mặt biển vô tận, cô theo đoàn tàu lao đi trên bờ biển, đó là một kiểu tưởng tượng khác khiến lòng người thư thái.

Mơ màng một lúc, cô muốn quay lại chuyện chính, mắt vừa chuyển, kịch bản được mở ra, trên đó vẫn không có động tĩnh gì, vẫn dừng ở cảnh thứ hai, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể xuất hiện tình tiết của cảnh thứ ba?

Nếu va chạm không thể kích hoạt kịch bản, vậy rốt cuộc mấu chốt để kịch bản tiếp diễn là gì?

Cô nhỏ giọng phân tích, kịch bản, tình tiết, cảnh thân mật, nhân vật, tình yêu…

Đây đều là những yếu tố của một kịch bản yêu đương, vậy rốt cuộc là cái nào?

Cơ thể cô khẽ lắc lư theo nhịp tàu chạy, ánh đèn chiếu lên mặt, hắt lên đáy mắt một vệt màu ấm áp đầy suy tư.

Thời gian trôi qua, khoang giường nằm trở nên náo nhiệt, hành khách ăn xong tụ tập đánh bài, đọc báo tán gẫu, còn có người cắn hạt dưa đi lại lung tung.

Bốn người trong khoang của họ thì không náo nhiệt như vậy, giường dưới Văn Dật Xuân nằm đọc báo, Quách Mai lấy len ra đan áo, công an Giang thì lật một cuốn sổ, qua bóng ảnh trên cửa sổ, Hàn Thư Anh lén nhận ra chữ trên đó, lại là sổ tay lịch trình tàu hỏa!

Trong lòng Hàn Thư Anh thấp thỏm, có phải anh đang tra tuyến đường không? Xem nhà cô đi hướng nào? Công an Giang này, tại sao nhất định phải đưa cô về quê chứ?

Một khi đã lên chuyến tàu này, xem ra chuyến về quê này của cô khó tránh khỏi rồi, cô chán nản nằm nhoài về chỗ cũ, trong lòng điểm lại ba vấn đề lớn mà mình đang phải đối mặt.

Thứ nhất: Kịch bản không thể kích hoạt tình tiết cảnh thứ ba.

Thứ hai: Sắp về quê rồi, sau khi về sẽ cách nam chính một chuyến tàu mười hai tiếng đồng hồ.

Thứ ba: Cũng là vấn đề cấp bách nhất, thư giới thiệu của cô là do kịch bản đưa, cô không rõ ở địa chỉ đó có thật sự tồn tại một người trùng tên, trùng họ, giống hệt cô hay không, hay là kịch bản chỉ bịa ra lá thư, còn bên kia thực chất không có ai tên Hàn Thư Anh, đây mới là điều đáng lo ngại nhất.

Hai trong ba điều này đều liên quan đến công an Giang, cô nghĩ nát óc cũng không ra cách giải quyết, hu hu, cô muốn về nhà, sự nghiệp diễn xuất của cô chỉ vừa mới bắt đầu, cô còn muốn làm thêm vài năm nữa!

4

0

1 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.