TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 43
Tứ thần sa

"Xăm quỷ?" Đới Khiết Doanh cau mày như cảm thấy hai chữ này có phần quen tai. Cô ta bắt đầu suy nghĩ, cuối cùng ánh mắt xuyên qua đám người, dính chặt lấy tôi.

"Là cậu ta?" Đới Khiết Doanh lầm bầm, biểu cảm trở nên kinh ngạc.

Lão thiên sư gật đầu: "Đúng, xăm quỷ, thuật xăm ngàn năm vô cùng bí ẩn, có điều đã không còn nhiều người biết loại âm thuật này nữa rồi. Ta từng quen một người, nhưng hình như ông ấy đã rút khỏi âm dương giang hồ, không biết tung tích."

"Vãi, là anh à?" Tô Tình còn kinh ngạc hơn Đới Khiết Doanh, không nhịn được mà kêu lên.

Lão thiên sư và các cao nhân không thể phá giải được hung trận này mà tôi lại làm được, Tô Tình kinh ngạc như ăn phải phân.

Nhưng đúng lúc này, tai lão thiên sư khẽ động đậy, Tô Tình lập tức sầm mặt, nói một câu: chết rồi!

Tô Tình co rúm người lại như con thỏ rồi nói một câu, lúc nào rảnh thì uống chén trà, cô ta chạy trước đây, sau đó bắt đầu lùi về phía sau.

"Tình Nhi, đi ra!" Lão thiên sư gọi một tiếng, Tô Tình lập tức đứng khựng lại, biết không thể chạy thoát, cô ta đành phải ủ rũ đi xuyên qua đám người, đến trước mặt lão thiên sư.

"Sư phụ..." Giọng nói của Tô Tình mang vẻ hối lỗi và làm nũng, có điều mặt lão thiên sư đã đen như cục than, cô ta có làm nũng cũng vô dụng.

"Tối nay con đến đây làm gì? Vì sao cuối tuần không đến tu luyện, con xem con và Tô Vũ đã cách nhau một đoạn xa rồi đấy." Lão thiên sư mắng.

"Cái này..., cái này à, việc học của con bận mà, hơn nữa, con, con... ôi, chờ chút, sư phụ đừng giận, con giới thiệu với người một người, anh ta chính là truyền nhân xăm quỷ." Cô nhóc nha đầu này thật quá đáng, để tránh bị mắng mà lôi cả tôi ra làm bia đỡ đạn.

"Đường Háo Tử, đi ra đây cho bà!" Tô Tình ngoắc ngón tay với tôi.

Hết cách, việc đã đến nước này, không ra cũng không được. Tôi và Hưng lùn đi xuyên qua đám người, cũng đến trước mặt lão thiên sư.

Lúc này mọi người đều vô cùng kinh ngạc, thi nhau bàn tán.

"Ôi chao, là thằng nhóc này à, trẻ thế, có làm được không?"

"Thằng trẻ ranh còn hôi sữa này mà phá được Thất Sát trận? Mẹ kiếp."

"Tôi còn tưởng là cao nhân thế nào, hóa ra chỉ là thằng nhóc con, nó thì phá được trận gì, mấy ông già chúng ta còn không làm được."

"Xăm quỷ? Là cái gì? Thuật xăm? Có làm được không? Chưa nghe bao giờ!"

Tất cả đám người kia đều coi thường tôi, biểu cảm còn có phần giễu cợt, có lẽ vì tuổi tác của tôi thực sự không giống người có bản lĩnh, âm thuật thì càng già càng tinh mà.

"Hưng lùn?" Chúng tôi đi ra rồi, lão thiên sư bèn nói với Hưng lùn.

"Chào lão thiên sư." Hưng lùn cúi người chào, xem ra ngày trước họ từng gặp nhau rồi, có lẽ lão thiên sư có quen ông tôi.

"Nếu Hưng lùn đã theo cậu, vậy thì chắc cậu là... cháu của Đường Vân?" Lão thiên sư lại hỏi.

Tôi gật đầu đáp phải, lão thiên sư thì cười to. Ông ấy nói với Đới lão gia, nhà họ Đới được cứu rồi, không cần hiến tế, xăm quỷ có thể phá được Thất Sát trận này.

"Cậu ta... thực sự có thể phá được Thất Sát trận?" Không chỉ Đới Khiết Doanh mà đến Đới lão gia cũng nghi ngờ tôi.

Trừ việc tuổi tác của tôi ra, bọn họ còn chưa từng nghe đến xăm quỷ bao giờ, chỉ coi đó là một ngón nghề tầm thường mà thôi.

Chỉ một hình xăm mà có thể phá giải được hung trận này? Bao nhiêu cao nhân đều bó tay, một đứa nhóc ranh như tôi mà giải quyết được?

Đới lão gia không tin, mọi người cũng không tin, còn Đới Khiết Doanh thì bán tín bán nghi, cô ta tin một nửa là vì tôi là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của cô ta, nếu tôi không làm được thì cô ta sẽ phải chết!

Lão thiên sư không để tâm đến mọi người mà hỏi tôi: "Cậu nhóc, cháu có bản lĩnh phá giải Thất Sát trận này không?"

Tôi lắc đầu, nói không có cách gì.

Tiếng xùy vang lên khắp nơi, sắc mặt Đới Khiết Doanh lại trở nên tuyệt vọng, cô ta nói: "Tôi biết ngay mà, một kẻ xăm hình thì làm sao có thể phá được trận pháp mà bao cao nhân cũng không phá nổi chứ."

"Có điều, cháu có cách thay đổi phong thủy ngọn núi này mà không cần đưa quan tài hay thi thể lên." Tôi nói.

Lão thiên sư nghe xong, đầu mày cau chặt mới giãn ra.

Có điều, những người khác đều không tin, đặc biệt là Vương Kiện ban nãy, tôi bây giờ rõ ràng là đang nhảy ra giành một triệu tệ của ông ta, làm sao ông ta chịu cho được.

"Không thể nào, muốn dựng lại phong thủy thì bắt buộc phải đưa quan tài và xác ra." Vương Kiện nói.

Tôi lắc đầu, nói chưa chắc, âm thuật khác không làm được không có nghĩa thuật xăm quỷ của tôi cũng không làm được.

Chỉ cần tôi xăm dương cho thi thể, vậy thì phong thủy của ngọn núi này có thể sống lại rồi, tuy đây là lần đầu tiên tôi xăm cho thi thể.

"Xăm hình cho thi thể, đây... đây là âm thuật gì?" Vương Kiện có phần không tin.

Đến Đới lão gia cũng ngơ ngác, ông ta hỏi lão thiên sư tôi có làm được thật không? Còn nữa, trong danh sách cao nhân mà ông ta mời đến hoàn toàn không có ai trẻ thế này, tôi không phải phường lừa đảo ở đâu lẫn vào chứ?

Tuy đây là lần đầu tiên lão thiên sư gặp tôi, nhưng ông ấy vẫn rất tin tưởng tôi, ông ấy nói tôi nhất định sẽ làm được! Trừ xăm quỷ ra, không có âm thuật nào có thể phá giải được Thất Sát trận này một cách bình thường.

Lời lão thiên sư nói vẫn rất có uy, Đới lão gia cũng tin tôi hơn một chút. Ông ta nói nếu có thể phá giải được bình thường thì tốt quá rồi, nhưng nếu không được thì ông ta vẫn sẽ dùng cách của Vương Kiện.

Lúc này Đới Khiết Doanh lập tức nhìn tôi, ánh mắt và biểu cảm đã hoàn toàn thay đổi như đã gửi gắm tất cả của cô ta cho tôi. Cuối cùng người đẹp lạnh lùng cũng tan chảy trước tôi rồi, bởi vì chỉ có tôi mới có thể cứu mạng cô ta.

Nhưng tôi vẫn không nhìn cô ta một lần nào, giống như cách cô ta đối xử với tôi.

Đới lão gia hỏi tôi sẽ làm thế nào để phá Thất Sát trận? Xăm quỷ thực sự có tác dụng không?

Tôi nói đương nhiên là có tác dụng, hiệu quả của xăm quỷ thậm chí có thể thay thế sông ngòi trong phong thủy, khiến cả ngọn núi "sống dậy" một lần nữa.

Về huyệt phong thủy, dãy núi bao bọc xung quanh cực kỳ quan trọng; hình thái và vị trí của chúng sẽ quyết định lượng sinh khí có thể sử dụng được trong phong thủy, hơn nữa còn là dấu hiệu của đất lành.

Tất cả các ngọn núi xung quanh huyệt phong thủy đều kết thành sinh khí, phong thủy gọi nó là "sa". Các phần khác nhau của sa (núi) sẽ có tên khác nhau, ví dụ như đỉnh núi gọi là "sa đầu", lưng chừng núi thì là "sa thể", chân núi thì là "sa chi".

Trong các thế núi vây xung quanh huyệt phong thủy, "tứ thần sa" là quan trọng nhất.

Chúng lần lượt là thanh long, bạch hổ, chu tước và huyền vũ nằm ở bốn phía khác nhau của huyệt phong thủy.

Chu tước nằm ở núi trước huyệt, huyền vũ là đuôi rồng, cũng là nơi kết huyệt phong thủy, bạch hổ và thanh long thì nằm ở hai bên trái phải.

Núi mộ nhà họ Đới đã bị phá sạch những điểm này, thế nên nước sông dưới núi mới chảy ngược, vận và thế của cả ngọn núi đã không còn, long mạch thực sự bị chặt đứt, huyệt phong thủy trống rỗng.

Nhưng chỉ cần tôi xăm hình thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ lên bốn quan tài nằm ở bốn vị trí đó trên ngọn núi này, tứ thần sa sẽ sống lại.

Cho dù không có long mạch chính, nhưng đây vẫn là huyệt phong thủy tốt, chỉ là không được tốt như ngày trước nữa mà thôi.

Sau khi sửa lại phong thủy, thế đất nuôi xác không phá tự hỏng, sau này xác tổ tiên nhà họ Đới sẽ trở lại như bình thường, đến khi đó đưa quan tài lên rồi chuyển xác, xây dựng lại phong thủy thực sự là được.

Nghe tôi nói xong, mọi người đều im lặng, hình như những gì tôi nói đúng là có lý, chỉ là không biết hình xăm quỷ của tôi có tác dụng này hay không.

Tôi nói phải cho tôi thời gian, bốn hình xăm quỷ không hề dễ xăm, hơn nữa còn là xăm cho xác chết, tôi cần hai ngày, chỉ cần hai ngày, tôi đảm bảo phong thủy của nhà họ Đới có thể khôi phục tại tầm bảy tám phần, Thất Sát trận sẽ tự phá hủy.

Đới lão gia nói được, cho tôi hai ngày, trong hai ngày này tôi có thể tự do ra vào núi mộ của nhà họ Đới, toàn bộ thời gian sẽ có người đi cùng. Nếu thành công, hai triệu và trưởng nữ của nhà họ Đới, người đẹp lạnh lùng nổi tiếng thành phố Trung Hải này sẽ được đưa đến tận nhà tôi, quyết không nuốt lời.

Lúc này mấy ông già kia đều nhìn tôi bằng ánh mắt ngưỡng mộ, ban nãy ai cũng cười Đường Hạo này, bây giờ ai cũng muốn làm Đường Hạo. Có điều việc này có áp lực rất lớn đối với tôi, bốn hình xăm thần thú không dễ xử lý.

Mọi việc đã được quyết định, mọi người nối nhau ra về, tiếp theo là chờ tin tốt của tôi.

Nhưng lão thiên sư chưa đi, ông ấy nói muốn cùng Trần mù sang tiệm xăm của tôi ngồi chơi, có vài lời cần nói với tôi.

Tôi không từ chối được, đành cùng họ quay về. Lão thiên sư thấy tiệm xăm đã được mở lại, không nhịn được mà cảm khái, nói ông tôi đã rời khỏi đây được hai mươi năm rồi, lão thiên sư tưởng ông ấy sẽ quay về, không ngờ người quay về lại là tôi.

Lúc này tôi không kìm được mà nhủ thầm, hình như lão thiên sư khá thân thiết với ông tôi.

Lão thiên sư cảm khái một hồi rồi cùng Trần mù kéo tôi lên tầng hai một cách bí hiểm. Tô Tình và Hưng lùn không được lên, có vẻ họ muốn nói với tôi về chuyện ông tôi, còn cả... bố mẹ tôi nữa.

39

3

6 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.