TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 41
Trận pháp không thể phá giải

Lão thiên sư nói vậy khiến Đới lão gia căng thẳng, nếu đến lão thiên sư cũng nói không thể phá được, vậy thì việc này coi như xong.

"Vì sao? Chẳng lẽ với bản lĩnh của ông cũng không thể phá giải được hung trận này?" Đới lão gia hỏi.

Lão thiên sư lắc đầu: "Không thể, hung trận này là vòng tuần hoàn chết, hoàn toàn không thể phá giải được."

"Vòng tuần hoàn chết? Là như thế nào?" Đới lão gia hỏi.

Lão thiên sư chỉ vào quan tài và nói, đầu tiên là thi thể, quan tài này đã không thể động vào được nữa, nếu động vào thì chắc chắn sẽ thi biến, hơn nữa còn sẽ ảnh hưởng đến toàn thân, thi biến tỏa ra thi khí, thi khí ở khắp ngọn núi này chắc chắn sẽ khiến cương thi nhảy ra, khi đó thì loạn mất. Cho dù chúng tôi có nhiều người như thế này thì cũng không thể bắt được nhiều cương thi như thế cùng lúc được.

Cho dù có bắt hết cương thi về một cách an toàn thì thi thể cũng không thể an táng nữa, chỉ có thể thiêu, thế nên việc này không có ý nghĩa gì cả.

Nhưng nếu không động vào quan tài thì không thể sửa lại phong thủy được, long mạch đã bị phá hỏng, không sửa lại thì hoàn toàn không thể phá giải nổi Thất Sát trận, đây là một vòng tuần hoàn chết, rất khó phá.

Lão thiên sư nói xong, Trần mù cũng gật đầu biểu thị tán thành, những người khác thì bàn tán xôn xao nhưng không ai có cách gì.

"Hừ, chuyện vặt, xăm mấy hình là xong." Tôi nói.

Vài người nghe thấy đều cười mỉa mai với tôi, thậm chí còn hừ mũi.

Bọn họ tưởng tôi đang nói khoác, đến lão thiên sư và các vị cao nhân đều không có cách gì, tôi con nít ranh thì có cách quái gì. Tôi cũng chỉ đến để hóng chuyện, mở mang tầm mắt mà thôi.

Tôi không nói gì, đằng nào cũng không vội, xem tình hình thế nào đã rồi tính. Lúc này tôi mà nhảy ra nói xăm hình có thể phá được Thất Sát trận thì sẽ bị người ta khênh ra ngoài mất, đâu có mấy người biết xăm hình cũng là một loại âm thuật đâu.

Lúc này Đới lão gia nhìn về phía một người khác, người đó mặc đồ đen đầu đội mũ rơm. Đó là một ông già năm mươi tuổi, râu đã chuyển màu trắng rồi, người rất cao, nhưng ông ấy rất kiệm lời, từ nãy đến giờ không hề nói năng gì.

Đới lão gia gọi người đó là Hàn lão hán, hỏi ông ta thuật cản thi có thể đưa những thi thể kia ra ngoài một cách an toàn không?

Thuật cản thi? Ông bác này là người cản thi? Tôi chỉ từng thấy nghề này trong truyện và trên phim, trong đời thực thì tôi chưa gặp người cản thi bao giờ.

Hơn nữa giao thông bây giờ phát triển như thế, vận chuyển thi thể bằng xe, thậm chí là máy bay rất nhanh, nghề cản thi này chắc cũng không dễ ăn đâu nhỉ?

Tô Tình nói đúng là giờ ít người cản thi rồi, người có thể ở lại tiếp tục ăn cơm nghề này chỉ có những gia tộc cản thi có danh vọng cao, có điều cũng không kiếm được nhiều cho lắm.

Nếu là thi thể bình thường thì vận chuyển bằng xe chắc chắn không có vấn đề gì, nhưng nếu là thi thể có vấn đề, rất nhiều người không dám nhận chở, chỉ có thể tìm người cản thi.

Tô Tình từng nghe một vụ vận chuyển xác chết, đó là một thi thể bị người ta hại chết, nghe nói là bị lừa vào núi rồi sát hại, còn là người quen. Hơn một tháng sau mới được người ta phát hiện ra, khi đó thi thể đã bị thối rữa rồi.

Dạng thi thể này oán khí rất lớn, có người không tin, ghen tị vì người ta vận chuyển xác được nhiều tiền, đầu nóng lên bèn nhận đơn này.

Nhưng vừa chuyển xác lên xe xong, xe không khởi động được, khó khăn lắm mới khởi động được thì lại không lái đi được như phía sau chở đến vài tấn đồ.

Sau đó người kia vẫn không chịu tin có điều gì bất thường, lại đổi mấy cái xe khác, cuối cùng đi được nhưng đang đi giữa đường thì bị tai nạn, cũng may tài xế chỉ bị thương nhẹ, không có gì nghiêm trọng.

Tài xế sợ đến mức hủy đơn, nói không tin cũng không được, thi thể này người đó thật sự không có bản lĩnh chuyển.

Hóa ra khi tài xế lái xe được nửa đường, tự nhiên có một đôi tay lạnh lẽo vòng từ sau lưng ra bịt mắt người đó lại, người đó còn nghe thấy sau lưng có người đang cười.

Nhưng tài xế chỉ có một mình, nào còn ai khác, khi đó tài xế không nhìn thấy gì, thế là xảy ra tai nạn. Điều kỳ lạ hơn là thi thể vốn nằm ở sau xe, sau khi xe gặp tai nạn thì lại ngồi bật dậy.

Sau đó thì hết cách, đành phải tìm người cản thi đưa thi thể kỳ lạ này về.

Nghe Tô Tình nói vậy, xem ra người cản thi vẫn rất có bản lĩnh, thế là tôi bắt đầu tò mò về ông bác này, ngóng xem ông ấy nói thế nào. Nếu ông ấy có thể thành công đưa thi thể của tổ tông nhà họ Đới ra mà không thi biến, vậy thì Thất Sát trận có thể phá giải rồi.

Nhưng Hàn lão hán lắc đầu nói không được, thi thể không những có vấn đề mà đến cách đặt quan tài cũng có vấn đề, quan tài này để ngược.

Thông thường đầu sẽ hướng về phía đông nam, chân hướng về tây bắc, nhưng quan tài này để ngược, biến thành đầu hướng về tây bắc, chân hướng đông nam, lại thêm bản thân thi thể này đã bị thi biến, cho dù là quan tài hay thi thể đều không thể động vào, động vào thì chắc chắn sẽ bị thi biến, ông ấy không cản được thi thể này.

Bởi vì thi thể và cương thi vẫn có khác biệt.

Thế này không được, thế kia cũng không được, Đới lão gia cuống lên, chuyện này liên quan đến sự tồn vong của nhà họ Đới, nếu Thất Sát trận không phá được, có khả năng nhà họ Đới sẽ sụp đổ ở đời của ông, ông không gánh nổi tội danh này.

"Tôi không tin chuyện này kỳ dị đến mức đấy, thi thể lại không thể đưa ra được."

Người cuống lên thì sẽ mất đi lý trí, Đới lão gia trông là người rất điềm đạm nhưng bây giờ ông ta như kiến bò chảo nóng, cuống đến xoay mòng mòng, dường như không còn để ý được gì nữa.

Đới lão gia xua tay ra hiệu cho mấy người đi lên nhấc quan tài, nâng cả quan tài và thi thể lên. Ông ta muốn xem xem chuyện này thực sự khác thường đến mức nào, lão thiên sư cố gắng ngăn lại vẫn không có tác dụng.

Lúc này tám người đàn ông mặc âu phục nhảy xuống mộ, mỗi người một góc, sau đó dồn lực muốn nâng cỗ quan tài lên.

Nhưng đúng lúc này, một cơn gió nồng nặc mùi thối thổi đến, vị tổ tiên trong quan tài... mở mắt!

Mắt ông ta đỏ sọc, cái miệng mọc răng nanh như đang thở khí ra nhưng lại không hít vào, năm ngón tay móng mọc dài khẽ cử động.

Tám người đàn ông sợ hãi không dám nhúc nhích, nhìn thi thể trong quan tài. Ai cũng tái mét mặt, không dám thở mạnh, quan tài trong tay vừa nhấc lên một nửa lại vội vàng đặt về chỗ cũ.

"Lão gia, thế, thế này..." Tám người đàn ông sợ hãi, vội vàng xin lên, không dám nhấc nữa.

Đới lão gia cũng nhìn thấy rồi, ông ta cũng sợ, đành phải xua tay bất lực, ra hiệu cho bọn họ đi lên.

Tám người đàn ông sợ hãi, vội vàng nhảy lên trên nhanh như chớp giật, có vẻ sợ mất mật rồi.

"Đới lão gia, lần này ông tin rồi chứ?" Lão thiên sư hỏi.

Đới lão gia gật đầu bất lực, nói tin rồi, có điều ông ta vẫn không cam tâm, hỏi lão thiên sư và mọi người chẳng lẽ không có cách nào hay sao?

Lão thiên sư nói không có cách nào hết, không những không có cách mà tốt nhất vẫn nên thiêu những cái xác này đi, tránh chạy ra ngoài hại người.

Đới lão gia vừa nghe vậy thì sầm mặt, ông ta nói đừng đùa, mộ khắp núi này đều là tổ tiên nhà họ Đới, nếu thiêu hết thì sau này Đới lão gia còn mặt mũi đâu mà đi gặp họ? Ông ta không thể để mộ của tất cả tổ tiên bị hủy hoại trong tay ông ta được, ông ta không gánh vác được cái tội này.

Thiêu thì chắc chắn là không được, bây giờ không phá được Thất Sát trận mà còn bắt ông ta thiêu hết liệt tổ liệt tông, sắc mặt Đới lão gia vô cùng khó coi.

Đúng lúc này, đột nhiên có một người đàn ông mặc áo vu sĩ bước ra, nói mình có cách phá giải Thất Sát trận này.

30

2

6 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.