TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Chương 48: Còn có thể làm gì

Cà Ri mới hơn một tuổi, gần đây đang đến kỳ động dục.

Không chỉ quần áo của tôi mà sô pha hay chăn mền nhà họ Yến cũng thường xuyên bị nó làm bẩn.

Yến Lạc mặc cho nó một cái quần bỉm, sau đó tìm cho tôi một chiếc áo khoác: “Cởϊ áσ ngoài của cậu ra đi, tiện thể giặt chung với ga giường và chăn của tôi.”

“Được.”

Không ngờ tôi vừa mới cởϊ áσ khoác ra thì mẹ tôi đột nhiên xuất hiện ở cửa: “Liên Hạ!”

Bà ấy lúc nào cũng gọi tôi như pháo nổ, khiến tôi giật nảy mình, quay lại nhìn bà: “Chuyện gì vậy mẹ?”

Mẹ tôi bước vào: “Hai đứa ở trong này mãi không ra là đang làm gì?”

Tôi nghe ra được ẩn ý trong lời nói của mẹ mình, lập tức giận đến mức siết chặt hai tay: "Giữa ban ngày ban mặt, bọn con còn có thể làm gì?!"

Yến Lạc giải thích: “Cà Ri tè lên người cậu ấy, cháu bảo cậu ấy cởi ra để giặt.”

Cà Ri vốn rất thân thiện, nhưng nó không thích mẹ tôi, trốn sau chân Yến Lạc, gầm gừ.

Mẹ tôi lúc này mới chú ý đến vết nước trước ngực tôi, biết là đã trách oan, nhưng với tính tình bà ấy tuyệt đối sẽ không xin lỗi, chỉ khẽ hắng giọng: “Không cần cởi nữa, đi thôi, về nhà giặt. Yến Lạc photo xong chưa?”

Yến Lạc quay đầu liếc máy in, rồi nói với mẹ tôi: “Dì, dì ra ngoài ngồi thêm một chút, còn phải đợi vài phút nữa.”

Sau đó cậu ấy quay sang tôi: “Liên Hạ, thay áo đi, giặt ở nhà tôi. Nướ© ŧıểυ chó phải khử mùi, nhà tôi có dung dịch tẩy rửa chuyên dụng.”

Mẹ tôi bị chặn khéo, không tiện nói gì thêm, bèn quay sang nhắm vào tôi: “Mày xem mày kìa, quần áo đẹp mặc trên người mày cái nào cũng không biết giữ, rảnh rỗi lại ôm chó làm gì? Đúng là chỉ biết gây thêm phiền toái cho người khác.”

Nói xong, bà ấy còn mở toang cửa phòng rồi mới chịu đi ra.

Tôi ủ rũ ngồi xuống mép giường, Yến Lạc vỗ vai tôi an ủi, cầm áo bẩn ra ngoài.

Chiều hôm đó, khi mẹ tôi đang ngủ trưa, tôi và bố rón rén rời khỏi nhà.

Cả bố tôi và Yến Lạc đều không muốn tôi gặp Cư Diên nữa.

Tôi nghĩ không gặp thì không gặp, tôi cũng chẳng muốn gặp anh ấy lắm, chỉ cần việc được giải quyết là xong.

Chưa bao lâu sau khi trở lại trường, bố nhắn tin cho tôi, nói đã trả lại chiếc vòng rồi.

Tôi hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng yên ổn rồi.

...

Tuần tiếp theo, tôi ăn ngon ngủ yên, hiệu suất học tập cũng cao hơn hẳn.

Kết quả kiểm tra tuần vừa công bố, tôi không chỉ quay lại mức chuẩn của trường hạng nhất, mà còn cao hơn kỳ thi mô phỏng trước mười điểm nữa!

Trong buổi tự học tối, thầy chủ nhiệm gọi từng học sinh theo số ghế vào văn phòng nói chuyện, đến tiết cuối thì tới lượt tôi.

4

0

2 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.