0 chữ
Chương 9
Chương 7.1: Nữ thần của tôi
Nghe Nhất Phẩm Nguyên Soái nói, Phương Cảnh Thước không vội trả lời ngay mà thầm tính toán bản đồ trong game, một lúc sau mới chậm rãi lên tiếng: “Chuyển đến [Quảng Tín] đi. Với cấp độ hiện tại của chúng ta, qua đó farm quái chắc không thành vấn đề. Cứ căn chỉnh lượng máu hồi phục vừa phải, chủ yếu là đủ thuốc thì sẽ ổn thôi.”
[Quảng Tín]?
Đó là khu vực trung cấp trong game, phân bố quái vật từ cấp 30 đến 60. Bọn họ cứ thế mà qua đó liệu có ổn không?
Lỡ như vượt cấp gây chuyện thì biết làm sao?
Hiện tại, họ vượt khoảng hai, ba cấp thì không vấn đề gì, nhưng nếu đánh quái cấp quá cao, chẳng phải tất cả đều phải “về thành dưỡng sức” hay sao?
Dù trong lòng nghĩ vậy, Nhất Phẩm Nguyên Soái lại không dám nói thẳng ra. Cậu biết rõ, Phương Cảnh Thước đã nói như vậy tức là đã suy tính kỹ càng rồi mới quyết định.
Đương nhiên, đây cũng là một biểu hiện cho thấy Phương Cảnh Thước rất tự tin vào [Plugin Nhỏ] của mình.
Nhất Phẩm Nguyên Soái quay lại chỗ ngồi, trước tiên di chuyển tài khoản của mình đến [Quảng Tín]. Vì cậu là tanker chính của đội nên sẽ đi tiên phong.
Khương Bân và Lục Thừa An thay quần áo xong cũng không làm phiền Nhất Phẩm Nguyên Soái nữa mà trực tiếp ngồi xuống đăng nhập vào game.
Phương Cảnh Thước là người cuối cùng ngồi xuống. Chỉ là anh còn chưa kịp đăng nhập vào tài khoản thì đã nghe thấy giọng nói có vài phần kinh ngạc của Nhất Phẩm Nguyên Soái vang lên bên tai: “Ủa? Có người?”
Nghe giọng nói của Nguyên Soái, ba người còn lại vội vàng điều khiển tài khoản của mình chạy đến [Quảng Tín] trong game. Từ [Lâm Giang] đi về phía nam chính là [Quảng Tín], nên cả nhóm di chuyển rất nhanh.
Vừa tiến vào [Quảng Tín] thì vẫn chưa thấy ai.
Nhưng khi các tài khoản chạy đến khu vực tập trung quái cấp 31 trên bản đồ [Quảng Tín], họ liền nhìn thấy một người đang ở đó…
Solo farm?
Điều khiến bốn cậu bạn chết lặng không phải là có người chơi đang solo farm ở đây! Mà là ID của người chơi này lại vô cùng quen thuộc, hơn nữa đó còn là một người chơi hệ [Thiên Tâm] đang farm một mình!
[Sơn Hữu Phù Tô]!
Chuyện này thực sự đã thay đổi hoàn toàn nhận thức của họ về lớp nhân vật [Thiên Tâm] trong game!
[Thiên Tâm] chẳng phải là hỗ trợ chuyên buff máu thôi sao? Giờ đến cả buff máu cũng bắt đầu đi solo farm, liệu đám chiến binh như họ còn đất sống nữa không?
“Đệt! Cô nàng này cũng bá đạo thật!” Cùng là người chơi hệ [Thiên Tâm], Khương Bân với ID game là [Thỉnh Khiếu Ngã Học Thần], khi nhìn thấy cảnh này không khỏi thầm cảm thán.
Phải nói rằng, cùng chơi hệ [Thiên Tâm], Khương Bân chưa từng nghĩ tới việc mình sẽ đi solo farm ở cấp độ thấp như vậy. Đương nhiên, vì bên cạnh luôn có bạn bè nên cậu cũng không nghĩ đến vấn đề này. Nhưng nếu thật sự để Khương Bân đi solo farm, liệu cậu có làm được không?
Nhất thời Khương Bân cũng không dám chắc.
Bởi vì cậu không dám chắc mình có đủ sức solo farm hay không!
“Ối chà, đây đúng là nữ thần của tớ rồi! Nữ thần hiện tại chưa có bang hội phải không? Có muốn mời vào bang chúng ta không nhỉ?” Nguyên Soái tính tình hòa đồng lại khéo ăn nói, tuy hơi thẳng tính nhưng khi xử lý các mối quan hệ lại rất ổn. Cậu vốn luôn đảm nhận công việc ngoại giao của bang, lúc này thấy [Sơn Hữu Phù Tô] chưa có bang hội liền nảy ra ý định mời người ta gia nhập.
Dù sao cũng là một nữ game thủ trong top 10 bảng xếp hạng cấp độ, tạm thời không cần biết ngoài đời là nam hay nữ, chỉ riêng cái ID tỏa hào quang nữ thần như vậy cũng đủ khiến người ta muốn tôn thờ rồi.
Huống chi [Sơn Hữu Phù Tô] còn có kỹ năng chế dược cực kỳ mạnh mẽ!
Người này quả thực giống như một cỗ máy bào chế thuốc không bao giờ ngừng nghỉ vậy. Cũng chỉ có đám ngốc bên bang [Chiến Hồn] mới không cần một người chơi như thế!
“E là không dễ mời được đâu. Cô ấy mới bị bang [Chiến Hồn] làm tổn thương, nếu lại gia nhập bang hội, chắc sẽ rất cẩn trọng.” Đối với ý kiến của Nguyên Soái, tuy Lục Thừa An cũng tán thành, nhưng cậu rõ ràng suy nghĩ thấu đáo hơn nhiều.
“Về rồi nói sau.” Phương Cảnh Thước nhìn một lúc lâu, ánh mắt khẽ lóe lên rồi mới lên tiếng. Sau đó, anh chọn một khu vực cách [Sơn Hữu Phù Tô] khá xa, treo máy bằng plugin, rồi nhắc nhở mấy cậu bạn.
Ba người còn lại nhanh chóng treo acc xong, cả nhóm liền cùng nhau ra ngoài.
Tuy nói là Phương Cảnh Thước mời khách, nhưng cả một đám đói như sói đi ăn cơm, nếu chậm chân thì cuối cùng chỉ có nước nhìn đĩa trống trơn!
Vì vậy, tốc độ của họ nhất định phải nhanh!
Vốn dĩ ý của Nguyên Soái và mọi người là bốn người tìm quán ăn vặt nào đó ăn đơn giản là được. Dù nhà Phương Cảnh Thước có điều kiện thật, nhưng tiền sinh hoạt gia đình cho mỗi tháng thực ra cũng có hạn, họ cũng hơi ngại “chặt chém” quá tay.
Nhưng Phương Cảnh Thước xua tay, tỏ vẻ mình không để tâm. Khương Bân vốn dĩ nói nhiều, không khỏi hỏi thêm vài câu, cuối cùng mới moi được tin Phương Cảnh Thước hai ngày trước bán được một phần mềm nhỏ, kiếm được một khoản kha khá.
Nghe vậy, ba cậu bạn còn lại lập tức bung xõa. Mấy cái quán ven đường, mấy cái tiệm ăn vặt lề đường, dẹp hết đi, họ muốn ăn chỗ nào thật sang chảnh!
“Tú Nguyệt Trai, nhất định phải là Tú Nguyệt Trai! Mặc kệ cậu bán phần mềm được bao nhiêu tiền, hôm nay anh em mình phải đến đó ăn một bữa!” Cuối cùng vẫn là Nguyên Soái lớn giọng tuyên bố.
Tú Nguyệt Trai được xem là nơi ăn uống sang chảnh nhất gần Đại học Công nghệ Thanh Thành. Ở đó, chỉ một bát cơm đã có giá 15 đồng, chưa kể đến các món ăn khác.
Đối với đám sinh viên nghèo như họ, ngày thường ăn ở nhà ăn sinh viên, một bữa cũng chỉ khoảng 20 đến 30 đồng, cho nên Tú Nguyệt Trai đối với họ mà nói, tuyệt đối là một nơi sang chảnh.
[Quảng Tín]?
Đó là khu vực trung cấp trong game, phân bố quái vật từ cấp 30 đến 60. Bọn họ cứ thế mà qua đó liệu có ổn không?
Lỡ như vượt cấp gây chuyện thì biết làm sao?
Hiện tại, họ vượt khoảng hai, ba cấp thì không vấn đề gì, nhưng nếu đánh quái cấp quá cao, chẳng phải tất cả đều phải “về thành dưỡng sức” hay sao?
Dù trong lòng nghĩ vậy, Nhất Phẩm Nguyên Soái lại không dám nói thẳng ra. Cậu biết rõ, Phương Cảnh Thước đã nói như vậy tức là đã suy tính kỹ càng rồi mới quyết định.
Nhất Phẩm Nguyên Soái quay lại chỗ ngồi, trước tiên di chuyển tài khoản của mình đến [Quảng Tín]. Vì cậu là tanker chính của đội nên sẽ đi tiên phong.
Khương Bân và Lục Thừa An thay quần áo xong cũng không làm phiền Nhất Phẩm Nguyên Soái nữa mà trực tiếp ngồi xuống đăng nhập vào game.
Phương Cảnh Thước là người cuối cùng ngồi xuống. Chỉ là anh còn chưa kịp đăng nhập vào tài khoản thì đã nghe thấy giọng nói có vài phần kinh ngạc của Nhất Phẩm Nguyên Soái vang lên bên tai: “Ủa? Có người?”
Nghe giọng nói của Nguyên Soái, ba người còn lại vội vàng điều khiển tài khoản của mình chạy đến [Quảng Tín] trong game. Từ [Lâm Giang] đi về phía nam chính là [Quảng Tín], nên cả nhóm di chuyển rất nhanh.
Nhưng khi các tài khoản chạy đến khu vực tập trung quái cấp 31 trên bản đồ [Quảng Tín], họ liền nhìn thấy một người đang ở đó…
Solo farm?
Điều khiến bốn cậu bạn chết lặng không phải là có người chơi đang solo farm ở đây! Mà là ID của người chơi này lại vô cùng quen thuộc, hơn nữa đó còn là một người chơi hệ [Thiên Tâm] đang farm một mình!
[Sơn Hữu Phù Tô]!
Chuyện này thực sự đã thay đổi hoàn toàn nhận thức của họ về lớp nhân vật [Thiên Tâm] trong game!
[Thiên Tâm] chẳng phải là hỗ trợ chuyên buff máu thôi sao? Giờ đến cả buff máu cũng bắt đầu đi solo farm, liệu đám chiến binh như họ còn đất sống nữa không?
“Đệt! Cô nàng này cũng bá đạo thật!” Cùng là người chơi hệ [Thiên Tâm], Khương Bân với ID game là [Thỉnh Khiếu Ngã Học Thần], khi nhìn thấy cảnh này không khỏi thầm cảm thán.
Nhất thời Khương Bân cũng không dám chắc.
Bởi vì cậu không dám chắc mình có đủ sức solo farm hay không!
“Ối chà, đây đúng là nữ thần của tớ rồi! Nữ thần hiện tại chưa có bang hội phải không? Có muốn mời vào bang chúng ta không nhỉ?” Nguyên Soái tính tình hòa đồng lại khéo ăn nói, tuy hơi thẳng tính nhưng khi xử lý các mối quan hệ lại rất ổn. Cậu vốn luôn đảm nhận công việc ngoại giao của bang, lúc này thấy [Sơn Hữu Phù Tô] chưa có bang hội liền nảy ra ý định mời người ta gia nhập.
Dù sao cũng là một nữ game thủ trong top 10 bảng xếp hạng cấp độ, tạm thời không cần biết ngoài đời là nam hay nữ, chỉ riêng cái ID tỏa hào quang nữ thần như vậy cũng đủ khiến người ta muốn tôn thờ rồi.
Huống chi [Sơn Hữu Phù Tô] còn có kỹ năng chế dược cực kỳ mạnh mẽ!
Người này quả thực giống như một cỗ máy bào chế thuốc không bao giờ ngừng nghỉ vậy. Cũng chỉ có đám ngốc bên bang [Chiến Hồn] mới không cần một người chơi như thế!
“E là không dễ mời được đâu. Cô ấy mới bị bang [Chiến Hồn] làm tổn thương, nếu lại gia nhập bang hội, chắc sẽ rất cẩn trọng.” Đối với ý kiến của Nguyên Soái, tuy Lục Thừa An cũng tán thành, nhưng cậu rõ ràng suy nghĩ thấu đáo hơn nhiều.
“Về rồi nói sau.” Phương Cảnh Thước nhìn một lúc lâu, ánh mắt khẽ lóe lên rồi mới lên tiếng. Sau đó, anh chọn một khu vực cách [Sơn Hữu Phù Tô] khá xa, treo máy bằng plugin, rồi nhắc nhở mấy cậu bạn.
Ba người còn lại nhanh chóng treo acc xong, cả nhóm liền cùng nhau ra ngoài.
Tuy nói là Phương Cảnh Thước mời khách, nhưng cả một đám đói như sói đi ăn cơm, nếu chậm chân thì cuối cùng chỉ có nước nhìn đĩa trống trơn!
Vì vậy, tốc độ của họ nhất định phải nhanh!
Vốn dĩ ý của Nguyên Soái và mọi người là bốn người tìm quán ăn vặt nào đó ăn đơn giản là được. Dù nhà Phương Cảnh Thước có điều kiện thật, nhưng tiền sinh hoạt gia đình cho mỗi tháng thực ra cũng có hạn, họ cũng hơi ngại “chặt chém” quá tay.
Nhưng Phương Cảnh Thước xua tay, tỏ vẻ mình không để tâm. Khương Bân vốn dĩ nói nhiều, không khỏi hỏi thêm vài câu, cuối cùng mới moi được tin Phương Cảnh Thước hai ngày trước bán được một phần mềm nhỏ, kiếm được một khoản kha khá.
Nghe vậy, ba cậu bạn còn lại lập tức bung xõa. Mấy cái quán ven đường, mấy cái tiệm ăn vặt lề đường, dẹp hết đi, họ muốn ăn chỗ nào thật sang chảnh!
“Tú Nguyệt Trai, nhất định phải là Tú Nguyệt Trai! Mặc kệ cậu bán phần mềm được bao nhiêu tiền, hôm nay anh em mình phải đến đó ăn một bữa!” Cuối cùng vẫn là Nguyên Soái lớn giọng tuyên bố.
Tú Nguyệt Trai được xem là nơi ăn uống sang chảnh nhất gần Đại học Công nghệ Thanh Thành. Ở đó, chỉ một bát cơm đã có giá 15 đồng, chưa kể đến các món ăn khác.
Đối với đám sinh viên nghèo như họ, ngày thường ăn ở nhà ăn sinh viên, một bữa cũng chỉ khoảng 20 đến 30 đồng, cho nên Tú Nguyệt Trai đối với họ mà nói, tuyệt đối là một nơi sang chảnh.
11
0
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
