TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Chương 3.1: Thoát khỏi hiệp hội

Cô lấy ra 20 tổ giao dịch với [Nhất Phẩm Nguyên Soái], sau đó ôm 120 [Đồng Vàng] chạy về [Thành Trường An], gửi tiền vào kho hàng.

Nhìn bóng dáng Minh Nhã rời đi, ở đầu bên kia, người điều khiển nhân vật [Nhất Phẩm Nguyên Soái] là một chàng trai thân hình hơi mập, cười lên để lộ đôi mắt híp như trăng non, trông đặc biệt dễ mến. Giọng nói oang oang của cậu ta, chẳng kém gì Triệu Điềm Điềm, vang lên trong phòng: “Má ơi, lão Phương, cái cô [Sơn Hữu Phù Tô] này có chút thú vị nha! Ông nói xem chúng ta hợp tác lâu dài như vậy rồi, sao cô ấy vẫn y như cũ, giao dịch xong là quay người đi luôn, không nói thêm một lời nào.”

Phòng ngủ của [Nhất Phẩm Nguyên Soái] là phòng ký túc xá nam sinh đại học, cũng là phòng bốn người. Giường của cậu ta nằm gần ban công, còn người được gọi là “lão Phương” thì giường ở đối diện, cách một lối đi nhỏ.

Người được [Nhất Phẩm Nguyên Soái] gọi là lão Phương cũng không hề già, khuôn mặt sáng sủa, mày mắt tuấn tú tên là Phương Cảnh Thước (ID game [Phương Cảnh Thước]). Anh ta đang để đôi chân dài tùy ý gác lên mép giường, trên đùi đặt chiếc laptop. Nghe [Nhất Phẩm Nguyên Soái] nói, Phương Cảnh Thước mặt không đổi sắc, chỉ cười lạnh một tiếng: “Ha hả!”

Khương Bân (ID game [Khương Bân]), người ngồi gần cửa, thấy Phương Cảnh Thước không có ý nói nhiều liền vội chen vào: “Tôi nói này Nguyên Soái, cậu cầm thuốc mau về đi. Phó bản hôm nay sắp thông quan rồi, chúng ta cũng coi như là đội đầu tiên khai hoang, đừng chậm trễ thời gian.”

[Nhất Phẩm Nguyên Soái], tên thật là Nguyên Soái, một cái tên rất khí phách, và đương nhiên, cậu ta cũng sở hữu một thân hình cực kỳ “bá đạo”!

Còn người ngồi phía sau Khương Bân thì đến đầu cũng không thèm quay lại, vẫn luôn ở đó điên cuồng tung kỹ năng tấn công.

Nghe vậy, Nguyên Soái đành giật giật khóe miệng, sau đó điều khiển nhân vật của mình nhanh chóng chạy về, tiếp tục công cuộc chinh phục phó bản mà họ đã đánh suốt ba ngày qua.

Còn về phía Minh Nhã, cô vốn định gửi tiền vào kho hàng xong sẽ tiếp tục đi trồng trọt. Nhưng nghĩ lại, giờ mình cũng không có việc gì gấp, hay là đi đánh quái một lúc?

Nhìn lại cấp bậc của mình, mới 24, kém người đứng đầu bảng xếp hạng tới tận 3 cấp. Thực ra nếu muốn cày cấp, Minh Nhã cũng có thể đuổi kịp, nhưng cô lại có tính toán của riêng mình, hơn nữa cũng không muốn quá nổi bật, cho nên không vội vàng đi lên cấp.

Tuy nhiên, khi cấp độ kỹ năng hái thuốc tăng lên, bản đồ có thể hái thuốc cũng không ngừng mở rộng. Hiện tại, kỹ năng hái thuốc và chế dược của Minh Nhã đều đã đạt Trung cấp. Nếu muốn hái thuốc Trung cấp, cô cần phải đến các bản đồ Trung cấp. Thế nhưng quái ở bản đồ Trung cấp, cấp thấp nhất cũng là 30, cao hơn mình tới 6 cấp thật sự là một phiền phức không nhỏ.

Vì vậy, việc lên cấp là chuyện cần làm nhất lúc này. Nhưng trước khi đi lên cấp, Minh Nhã quay về môn phái của mình một chuyến – [Nguyệt Sắc Thấm].

Game [Luân Hồi] có tổng cộng năm đại chức nghiệp, phân biệt là:

- Trị liệu tầm xa: [Thiên Tâm]

- Sát thủ cận chiến: [Quỷ Giả]

- Tanker cận chiến: [Thần Hữu]

- Pháp sư tầm xa (nguyên tố): [Nhã Huyền]

- Triệu hồi sư (linh hoạt xa gần): [Thông Thiên]

Minh Nhã chơi chức nghiệp [Thiên Tâm] trong game này, và môn phái của [Thiên Tâm] chính là [Nguyệt Sắc Thấm], một cái tên nghe rất tươi mát. Cô quay về chủ yếu là để tăng tất cả điểm kỹ năng của mình lên cấp 29. Game [Luân Hồi] cho phép người chơi tăng cấp kỹ năng cao hơn cấp độ nhân vật tối đa 5 cấp. Cấp độ kỹ năng cao hay thấp cũng ảnh hưởng rất lớn đến thực lực tổng thể của người chơi.

Minh Nhã hiện giờ định đến bản đồ Trung cấp để đánh quái, cho nên việc tăng cấp kỹ năng lên là vô cùng quan trọng. Tiêu hao hết toàn bộ điểm kinh nghiệm tích lũy trên người, cuối cùng Minh Nhã cũng tăng được một kỹ năng trị liệu và hai kỹ năng tấn công lên cấp 29.

Kỹ năng đã tăng xong, 300 [Đồng Vàng] mang theo trên người cũng tiêu sạch sẽ.

Minh Nhã lại sắp xếp lại dược phẩm trong ba lô một chút, rồi trực tiếp đi ra từ cửa bắc của [Nguyệt Sắc Thấm], tiến vào bản đồ Sơ cấp – [Lạc Mai trấn].

Chỉ là khi vừa vào [Lạc Mai trấn], Minh Nhã hơi do dự một chút. Bởi vì bất kể là phía đông hay phía tây của [Lạc Mai trấn] đều là bản đồ Trung cấp, việc đi hướng nào trở thành một vấn đề.

Thời gian do dự chỉ kéo dài vài giây, sau đó Minh Nhã trực tiếp đi về hướng đông. Nơi đó là bản đồ Trung cấp – [Quảng Tín], phân bố quái vật từ cấp 30 đến 60, đồng thời cũng có tài nguyên Trung cấp. Minh Nhã đi [Quảng Tín] là có tính toán của riêng mình. Bởi vì từ [Quảng Tín] đi tiếp về phía đông chính là nơi đặt môn phái của chức nghiệp [Thần Hữu] – [Họa Phong Thanh]. Nếu có xảy ra vấn đề gì, mình còn có thể chạy vào đó trốn tạm một chút.

Còn hướng tây từ [Lạc Mai trấn] là bản đồ Trung cấp [Nhạn Tháp sơn], và xa hơn về phía tây của [Nhạn Tháp sơn] là bản đồ Cao cấp [Hoa Dung]. Cảm thấy bản đồ [Nhạn Tháp sơn] có tỷ lệ nguy hiểm cao hơn, nên cuối cùng Minh Nhã đã lựa chọn [Quảng Tín].

Chỉ là khi vừa tiến vào [Quảng Tín], Minh Nhã lại nghĩ tới một chuyện – chính là cái [Loa lớn] mà Triệu Điềm Điềm nói với cô lúc trước. Mình cũng chẳng chọc ghẹo gì ai, con nhỏ [Bỉ Ngạn Hoa Như Tuyết] kia đang làm cái quái gì vậy? [Bỉ Ngạn Hoa Như Tuyết] thích [Thái Tử Trường Cầm], hay là quen biết ngoài đời, thậm chí là đã “lăn giường” gì đó, thì liên quan quái gì đến mình? Cô ta quản không được một thằng đàn ông, lại lôi mình xuống nước, giả vờ đáng thương cái nỗi gì?

Còn uổng công cô ta nửa tháng qua coi mình như chị em tốt? Buồn cười! Nếu không phải mình có thể chế tạo [Sơ Cấp Kim Sang Dược] loại tốt, [Bỉ Ngạn Hoa Như Tuyết] và đám bang chủ kia làm gì có chuyện cứ rảnh rỗi là chạy tới xin xỏ? Bọn họ coi mình là chị em cái con khỉ ấy!

12

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.