Chương 65
Đạo môn tiên tử 1
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
“Ha ha, tạm thời tiểu tử cũng chưa nghĩ ra, sau này nếu cần sẽ nhờ, cũng không muộn đâu!” Nói dứt lời, đã gần tới nơi có Băng Phách Hàn Tinh, Niếp Thiên liền giao tinh thạch cho Đinh Hạo.
Tinh thạch tuy có thể giúp người tu chân tu luyện, song trong Tu Chân giới lại không phải vật trân quý. Dẫu vậy, đây vẫn là vật không thể thiếu với người tu chân, rất nhiều môn phái đều sở hữu tinh quáng của riêng mình. Vì thế, các đại môn phái vốn chẳng thiếu tinh thạch, đương nhiên cực phẩm tinh thạch vẫn vô cùng trân quý.
Vô Cực Ma Tông vốn cũng có một mỏ tinh quáng, miễn cưỡng đủ duy trì cho đệ tử trong tông tu luyện. Nhưng do thế lực yếu, cuối cùng lại bị Hồn Tông cường hãn chiếm đoạt. Không còn bảo thạch trợ giúp tu luyện, về sau Vô Cực Ma Tông càng thêm suy bại.
Một lát sau, Niếp Thiên chợt hỏi: “Chẳng lẽ tiểu ca không sợ ta trực tiếp ra tay cướp đoạt hay sao? Mặc dù ta đã đáp ứng với ngươi, nhưng nếu ta nuốt lời, ngươi cũng chẳng có biện pháp gì, đúng không?”
Thấy Niếp Thiên nghi hoặc, Đinh Hạo điềm nhiên đáp: “Tuy tiền bối thanh danh bất chính, nhưng Đinh Hạo tin rằng tiền bối không làm chuyện tiểu nhân như vậy!” Dừng lại một chút, Đinh Hạo ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: “Tiểu tử không phải đối thủ của tiền bối, nhưng nếu nói toàn lực đào thoát thì chưa chắc không có cơ hội, không biết tiền bối có tin không?”
“Ha ha, nếu là lời người khác thì ta không tin, nhưng đã là ngươi nói, Niếp Thiên ta lại tin được. Khó có được tiểu tử tín nhiệm như vậy, Niếp Thiên ta cũng kết giao bằng hữu với ngươi. Từ nay về sau, bất kể ngươi với Tinh Nhiên có xảy ra chuyện gì, Nhiếp Phong tuyệt đối không thiên vị bên nào!”
Nghe hắn nói vậy, Phùng Tinh Nhiên trừng mắt lườm Đinh Hạo.
Đinh Hạo tựa như không nhìn thấy, chỉ nói với Niếp Thiên: “Đã vậy, Đinh Hạo xin nhận ý tốt của tiền bối. Không biết tiền bối tìm Phùng tiểu thư có chuyện gì?”
Thấy Đinh Hạo thu hồi tinh thạch, Niếp Thiên nói: “Đinh Hạo tiểu ca, ân tình hôm nay Niếp Thiên sẽ ghi nhớ. Ta đến là để tìm Tinh Nhiên, kể lại chút việc của Tụ Bảo Tông hội. Tiểu ca không phải người của Luyện Ngục Ma Tông, Niếp Thiên không tiện nói ra, mong tiểu ca thông cảm, xin cáo từ!” Nói rồi nghiêm mặt nhìn Phùng Tinh Nhiên, ra vẻ chuẩn bị rời đi. Phùng Tinh Nhiên lưu luyến liếc Đinh Hạo, rồi cũng lập tức đi theo.
Thoạt nhìn, việc trao đổi Băng Phách Hàn Tinh với Niếp Thiên tựa hồ Đinh Hạo chịu thiệt lớn, nhưng trong lòng y đã có tính toán. Đinh Hạo không để tâm tới vụ trao đổi này, mà chủ yếu là tinh thạch, quan trọng nhất là Niếp Thiên đã đáp ứng ba điều kiện.
Dù hiện tại Đinh Hạo chưa có việc gì cần nhờ Niếp Thiên, nhưng với tu vi của Niếp Thiên cùng quan hệ với Phùng Ngạo Thiên, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày cần đến trợ giúp. Băng Phách Hàn Tinh tuy trân quý, nhưng trước mắt với Đinh Hạo lại không có tác dụng lớn, phát huy tối đa công dụng vào thời điểm thích hợp mới là tốt nhất.
Lúc này, Đinh Hạo đã sớm bỏ thói quen ngủ, tu luyện thay thế cho giấc ngủ, một đêm nhập định chỉ trong nháy mắt. Vô Cực Ma Công dù tiến bộ thần tốc, nhưng Đinh Hạo vẫn tranh thủ từng khắc để nâng cao thực lực. Hiện tại, tuy chỉ là Dung Hợp kỳ, nhưng gặp Trung kỳ giả cũng có thể liều mạng chống lại.
Nếu chỉ nói đến việc chạy trốn, với thực lực hiện tại cùng tốc độ của Ngự Động Nghịch Thiên Ma Kiếm, tin rằng cho dù là Phân Thần Hậu Kỳ giả cũng chưa chắc đuổi kịp. Nếu đối thủ sơ sẩy, ngay trước mặt Hợp Thể Sơ Kỳ giả cũng có thể phi độn mà chạy. Đó cũng là lý do không sợ Niếp Thiên ra tay cướp đoạt, đánh không lại, chẳng lẽ lại không chạy nổi!
Trời vừa sáng, Ngô trưởng lão đã đứng chờ ngoài cửa. Có lẽ người này cũng nhận ra Phùng Tinh Nhiên đối đãi với Đinh Hạo không giống thường, hơn nữa Đinh Hạo làm việc không nhún nhường, cũng chẳng cao ngạo, tuy thực lực còn kém, nhưng cả người thần bí dị thường, không thể coi thường như trước, ngay cả thái độ đối đãi cũng tốt lên nhiều, không còn như lúc trước gặp mặt liền muốn đánh chết Đinh Hạo.
Tới phòng Phùng Tinh Nhiên mới phát hiện mấy người Vô Cực Ma Tông đều đã có mặt. Niếp Thiên vẫn nhàn nhã uống trà, khóe miệng mỉm cười, xem ra đối với việc giao dịch hôm qua với Đinh Hạo rất vừa lòng. Ngay cả nhìn Đinh Hạo cũng thấy thuận mắt hơn, vừa gặp đã chủ động cười thiện ý, xem như chào hỏi. Ba vị trưởng lão tuy không còn phản cảm như trước, nhưng vẫn chưa dành cho Đinh Hạo cái nhìn thiện cảm, chỉ lạnh lùng gật đầu chào hỏi.
1
0
2 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
