TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Trận Này Cô Thắng Chắc

- Hàn trưởng lão, đây là do lỗi của Khang sao trách tôi được. Vấn đề này nếu đã rõ rồi thì dừng lại để còn thi chứ. Bổn tiểu thư thấy đám con gái ở đây đều đang nôn nóng rồi đó.

Lão già đó hừ lên một tiếng rồi đáp .

- Tôi là thấy cô còn nôn nóng hơn đám tiểu nữ ở đây.

- Hình như ông vẫn muốn đôi co chuyện này phải không, rồi để năm sau thi cũng được. Chẳng qua đám con gái ở đây có chịu được không hay thôi.

- Haha... Cô cũng vậy mà cô chẳng khác đám tiểu thư ở đây là bao.

Ông ta bật cười nhìn cô vẻ mặt đầy khiêu khích.

Cô thì đâu phải là dạng biết chịu đựng nên chắc chắn cãi lại hay chọc ngoáy là chuyện dễ hiểu

- Haizz chí ít ra thì nếu không thi tôi vẫn quang minh chính đại mà bên cạnh Khang, thân phận vị hôn thê chắc sẽ không hữu danh vô thực đâu. Còn đám người kia, đặc biệt là con gái ông có chịu đựng nổi cảnh chúng tôi ân ái mặn nồng như vợ khồng không?

Bị cô nói đúng tim đen, đứa con gái đứng bên cạnh lão níu tay lão lên tiếng:

- Cha, đôi co với cô ta làm gì nữa, giờ sắp muộn thi rồi.

Lão rất muốn khiến cô thân bại danh liệt không cãi lại được thì thôi, nhưng muốn đánh bại cô thì hơi khó cần thời gian, nên chuyện lần này đành tạm gác lại ở đây.

Nam Cung Khang thấy cô mang mình ra làm bia đỡ đạn thì thầm nghĩ " Tối về sẽ dạy dỗ lại cô, ngồi nên đầu anh sắp đủ lâu rồi đó. Kịch liệt à cũng được đó nhỉ."

- Nếu mọi chuyện giải quyết xong rồi thì mau chuẩn bị thi đi.

Anh lên tiếng để mọi chuyện kết thúc.

Từ sau hội trường có hai người bê một thùng gỗ đến đặt ở chính giữa sảnh. Nam Cung Khang định tiến lên bốc 3 lá thăm thì Âm Âm lên tiếng

- Nam Cung Khang, anh mà bốc thăm thì chẳng khác nào là người ta nói anh thiên vị em.

Cô nhìn một lượt quanh phòng rồi mỉm cười.

- Hay là để Hàn trưởng lão bốc đi, như vậy ta sẽ không bị ai nói là chơi gian đúng không?

Lúc này tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Hàn trưởng lão. Ông ta cũng mỉm cười mà trả lời:

- Như vậy cũng được. Băng Hùng, cậu lên bốc thay ta đi.

Thanh niên đứng sau lão là Băng Hùng người thân cận nhất hiện giờ của lão, mà ngay tối qua lão đã đưa cho cậu ba lá thăm, kêu cậu nếu có cơ hội lên bốc thì lấy 3 lá thăm từ tay áo ra mà đọc. ba lá thăm đó đều là sở trường của con gái lão.

Băng Hùng bước lên cho tay vào thùng gỗ, ba lá phiếu trong tay áo từ từ rơi vào tay. Ba lá thăm được cậu từ từ mở ra.

- Vòng 1: - Gảy một khúc nhạc vòng này sẽ loại ra 25 người.

- Vòng 2: - Xem một đoạn văn của Bàn Đà La Ma rồi chép lại giữ lại 3 người ở vòng này.

- Vòng 3: - Vẽ tranh.

Tất cả người ở hội trường đều cảm thấy hoang mang vì đề lần này rất khó. Nếu có thắng thì chắc cũng chỉ có thể là Âm Âm, con gái của Hàn thành "Bạch Hoa" và con gái của Tông trưởng lão "Thiên Ngọc". Rất ít người nghĩ phần thi này Âm Âm sẽ chiến thắng, vì tất cả mọi người nhìn thấy từ cô là một Âm Âm mạnh mẽ không sợ trời sợ đất, chỉ giỏi cầm súng cầm quân, chứ không nghĩ là tài năng của cô có thừa, chẳng qua cô chưa show mà thôi. Còn Âm Âm và Đình Khang thì vẫn vậy, vẻ mặt như không quan tâm sự đời nhưng trong lòng lại nghĩ cô thắng chắc rồi.

- Vậy thì cuộc thi này sẽ bắt đầu từ chiều nay và kết thúc vào ngày hôm kia. Tất cả mọi người đều có quyền tham gia. Bây giờ thì mọi người cứ giải tán chuẩn bị cho vòng thi vào chiều nay đi.

Nói xong Đình Khang cầm tay cô kéo về tòa viện sau hội trường nghỉ ngơi,

- Thế Long em mau đi kêu người trang điểm qua, tiện thể lấy cây đàn Ngọc Cầm đến đây để cô ấy thi ( ở Nam Cung Tộc có quy định hễ ai mà đánh đàn dù ở đâu thì đều phải trang điểm theo kiểu xưa )

Cô ngồi ở sofa gác chân lên bàn trả lời

- Rườm rà, có cần phải vậy không? Anh nghĩ tôi không thắng được à. Họ phải nên biết Đệ Nhất Cầm Cơ đang ở đây chứ, lại còn thi cơ đấy. Đình Khang tôi đói rồi gọi họ mang đồ ăn lên được không?

Cô cầm lấy tay anh lắc mạnh, từ tối qua đến giờ có ăn được gì vào bụng đâu, giờ nó liên hồi đánh trống rồi. Thế Long thấy cô than thì liền kêu:

- Chị dâu, chắc phải mang cái thùng lên cho chị ăn đấy nhỉ. không chắc là chiều thi thì bụng chị lại kêu đó haha.

Cô cầm cái bình hoa để trên bàn ném về phía cậu, ánh mắt như dao liếc cậu.

- Cậu có tin tôi đánh không lệch phát nào không hả? Không nghe Đình Khang nói gì à đi nhanh lên, à mà không cần người trang điểm đâu, quay về nhà lấy chiếc va ly nhỏ màu tím đến đây. Thế Long vâng vâng dạ dạ chạy đi.

..........

Hết chương 6

62

0

6 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.