0 chữ
Chương 7
Chương 7
"Cậu lấy tư cách gì mà bất bình thay cho thiếu gia Kỷ? Dựa vào cái thân phận nghèo kiết xác của cậu, hay là dựa vào bộ đồng phục học viện, thứ đắt giá nhất trên người cậu?”
Cô gái đối với Kỷ Cảnh Diệp thì rụt rè nhưng khi đối mặt với Lộc Tiểu Vũ lại tỏ ra vô cùng tự tin và mạnh miệng.
“Lát nữa đi cùng tôi tới phòng thay đồ, xem như bồi thường chuyện tôi bị dính nước.” Nói xong câu đó, Kỷ Cảnh Dạ buông tay Cố Miểu Miểu ra.
Lúc này Cố Miểu Miểu cũng không từ chối.
Vừa rồi cô kéo được Lộc Tiểu Vũ, thật ra nếu nhanh hơn một chút thì cô có thể kéo cả Kỷ Cảnh Diệp. Chỉ là cô đã ích kỷ nghĩ rằng nam chính đúng là nên bị dạy dỗ một chút, vì vậy cô mới mặc kệ anh.
Làm chút chuyện xấu, trong lòng luôn có chút chột dạ. Cô không đồng ý cũng không phản bác, chỉ mắt cứ lén nhìn xung quanh.
“Giở trò với tôi, lá gan cậu to thật đấy. Tiết sau tôi không muốn thấy cậu xuất hiện ở lớp 1 nữa, tự cút đi đừng để tôi nói lần thứ hai."
Kỷ Cảnh Diệp dứt khoát ra lệnh, không cho phép từ chối.
Những người khác, kể cả cô gái kia, đều không dám nói gì. Đặc biệt là cô gáivừa khóc vừa lấy tay lau nước mắt, còn lườm Lộc Tiểu Vũ một cái sắc lẹm rồi quay người thu dọn bàn học.
May mà chỉ là đổi lớp chứ không bị buộc thôi học, chứng tỏ thiếu gia Kỷ vẫn còn chút tình bạn với cô ta.
Đều tại hai con tiện nhân này để thiếu gia Kỷ vào trước, chứ không thì sao có chuyện này xảy ra.
“Thực ra tớ cũng không bị bắt nạt đến mức đó đâu, để cậu ấy xin lỗi là được rồi, không cần phải đuổi người ta đi đâu.” Tim Lộc Tiểu Vũ đập thình thịch.
Vừa nãy cô ấy còn nghĩ chàng trai này không phải người tốt, nhưng anh không chỉ xin lỗi cô ấy và Miểu Miểu, mà giờ còn đứng ra bảo vệ bọn họ khiến Lộc Thi Vũ cảm thấy ấm lòng ngay trong ngày đầu tiên đến trường.
“Chuyện này không liên quan đến cậu." Anh nghiêng đầu liếc nhìn ánh mắt long lanh của Cố Miểu Miểu, nở nụ cười rồi mới quay sang nói với Lộc Tiểu Vũ.
Vì nể tình hai người họ là bạn thân nên câu "đừng tự ảo tưởng" được anh sửa thành câu khác.
Nhưng Lộc Tiểu Vũ không biết anh đang nghĩ gì, còn tưởng đối phương không muốn để cô trở thành tâm điểm của chuyện rắc rối nên mới dùng lời lẽ để "bảo vệ" cô. Vì thế lại càng cảm động hơn.
Không chỉ có Lộc Thi Vũ mà mọi người xung quanh cũng nghĩ như vậy.
“Cậu cứ đợi đấy!” Không kìm được tức giận, cô gái vừa hắt nước lại hướng về phía Lộc Tiểu Vũ tuyên chiến.
"Được thôi." Lộc Tiểu Vũ không sợ cô ta.
Cô gái đối với Kỷ Cảnh Diệp thì rụt rè nhưng khi đối mặt với Lộc Tiểu Vũ lại tỏ ra vô cùng tự tin và mạnh miệng.
“Lát nữa đi cùng tôi tới phòng thay đồ, xem như bồi thường chuyện tôi bị dính nước.” Nói xong câu đó, Kỷ Cảnh Dạ buông tay Cố Miểu Miểu ra.
Lúc này Cố Miểu Miểu cũng không từ chối.
Vừa rồi cô kéo được Lộc Tiểu Vũ, thật ra nếu nhanh hơn một chút thì cô có thể kéo cả Kỷ Cảnh Diệp. Chỉ là cô đã ích kỷ nghĩ rằng nam chính đúng là nên bị dạy dỗ một chút, vì vậy cô mới mặc kệ anh.
Làm chút chuyện xấu, trong lòng luôn có chút chột dạ. Cô không đồng ý cũng không phản bác, chỉ mắt cứ lén nhìn xung quanh.
Kỷ Cảnh Diệp dứt khoát ra lệnh, không cho phép từ chối.
Những người khác, kể cả cô gái kia, đều không dám nói gì. Đặc biệt là cô gáivừa khóc vừa lấy tay lau nước mắt, còn lườm Lộc Tiểu Vũ một cái sắc lẹm rồi quay người thu dọn bàn học.
May mà chỉ là đổi lớp chứ không bị buộc thôi học, chứng tỏ thiếu gia Kỷ vẫn còn chút tình bạn với cô ta.
Đều tại hai con tiện nhân này để thiếu gia Kỷ vào trước, chứ không thì sao có chuyện này xảy ra.
“Thực ra tớ cũng không bị bắt nạt đến mức đó đâu, để cậu ấy xin lỗi là được rồi, không cần phải đuổi người ta đi đâu.” Tim Lộc Tiểu Vũ đập thình thịch.
Vừa nãy cô ấy còn nghĩ chàng trai này không phải người tốt, nhưng anh không chỉ xin lỗi cô ấy và Miểu Miểu, mà giờ còn đứng ra bảo vệ bọn họ khiến Lộc Thi Vũ cảm thấy ấm lòng ngay trong ngày đầu tiên đến trường.
Vì nể tình hai người họ là bạn thân nên câu "đừng tự ảo tưởng" được anh sửa thành câu khác.
Nhưng Lộc Tiểu Vũ không biết anh đang nghĩ gì, còn tưởng đối phương không muốn để cô trở thành tâm điểm của chuyện rắc rối nên mới dùng lời lẽ để "bảo vệ" cô. Vì thế lại càng cảm động hơn.
Không chỉ có Lộc Thi Vũ mà mọi người xung quanh cũng nghĩ như vậy.
“Cậu cứ đợi đấy!” Không kìm được tức giận, cô gái vừa hắt nước lại hướng về phía Lộc Tiểu Vũ tuyên chiến.
"Được thôi." Lộc Tiểu Vũ không sợ cô ta.
13
0
2 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
