0 chữ
Chương 16
Thế giới 1 - Chương 16
Hứa Cố thì thầm, giọng khàn đi: “Giang Hoài Túc… hình như tôi thấy chị Boss rồi… cậu thấy không, Giang Hoài Túc…”
Cậu ấy quay đầu nhìn, lại thấy Giang Hoài Túc vốn nhếch nhác lấm lem nay đột nhiên biến hóa.
Áo hoodie rộng rãi phối quần jeans bạc màu, mái tóc xoăn trắng nhỏ ánh lên quang mang, gương mặt non nớt như hoa xuân, vậy mà phong thái lại buông lơi phóng túng, nhìn vừa ngoan lại vừa ngầu.
Hứa Cố: ???
Đổi đồ từ khi nào thế? Một giây biến hình à?
Nếu Giang Hoài Túc thấy ánh mắt nghi hoặc kia thì chắc chắn sẽ đáp rằng đó chính là tố chất căn bản của một kẻ “chó liếʍ”. Bởi ngay lúc này Yến Vô Trăn đang ở ngay trước mặt, cậu còn để ý gì đến đồng đội nữa.
Giấu bàn tay trái đã biến thành móng guốc sau lưng, mặc kệ những sợi tơ trong suốt đang siết sâu thêm vài phân vào da thịt, cậu như chẳng hề thấy đau, ngoan ngoãn bước lên trước mặt Yến Vô Trăn, chìa tay phải rồi lễ phép nói: “Viện trưởng, chào chị! Tôi là bác sĩ mới đến viện, tên tôi là Giang Hoài Túc!”
Yến Vô Trăn chỉ mỉm cười nhạt, chẳng hề có ý bắt tay, còn Giang Hoài Túc thì không lấy đó làm ngượng, vành tai đỏ ửng lên, lúm đồng tiền bên má thoáng hiện, ngượng ngập đến mức ngốc nghếch.
Phía sau cô, Lương Liêu chăm chú nhìn những vết thương đang chảy máu trên người cậu, truyền ý niệm: “Không cầm máu à?”
Lúc này Giang Hoài Túc mới chú ý đến Lương Liêu, vừa thấy bộ tai chó và cái đuôi phía sau anh mới mở to đôi mắt hoa đào xinh đẹp: “Anh mặc cái dạng gì thế kia? Muốn quyến rũ chị Boss sao? Đúng là cái đồ vô liêm sỉ mà!”
Lương Liêu gân cổ: “Cậu tưởng tôi thích à? Nếu không phải tại cậu và Hứa Cố thì tôi có thành ra thế này không?”
Đôi mắt Giang Hoài Túc bốc đầy lửa giận: “Được lợi còn ra vẻ tủi thân nữa!”
Cuộc đấu khẩu ấy, Liam đứng bên cũng nghe thấy.
Kẻ trước đó còn mỉa mai hai người bị Boss làm cho mê muội, lúc này lại nghiêng đầu, ánh mắt đỏ rực tràn ngập hứng thú và kinh diễm, nhìn chằm chằm Yến Vô Trăn.
“Trông chị ấy giống một con búp bê thủ công tinh xảo ghê…”
Đẹp đến mức chỉ muốn giấu đi thôi.
Giờ thì Liam hiểu vì sao Giang Hoài Túc và Hứa Cố cứ mở miệng khép miệng đều là cô.
Anh ấy cũng muốn chiếm lấy, muốn giữ khư khư không buông.
Hay là… biến Boss này thành con rối rồi ràng buộc mang đi thì hơn!
Khóe môi anh ấy cong lên thật cao, nụ cười vừa vui sướиɠ vừa điên loạn, trong đôi mắt đỏ như ngọc tràn ngập du͙© vọиɠ thử nghiệm.
Vậy nên ngay khi Yến Vô Trăn ngồi xuống, dưới chân cô bỗng bùng nổ một ma trận con rối, toan hút cạn sinh cơ của cô. Cô khẽ đẩy gọng kính vàng, ngẩng mắt nhìn về phía Liam.
Đôi mắt anh ấy càng đỏ hơn nữa, sâu thẳm đến đáng sợ. Đại đao loang loáng máu trong tay anh ấy chém xuống thẳng hướng cô, lưỡi đao bén ngót, nuốt no máu tươi mà tỏa ra nhiệt khí hừng hực cùng thứ ánh sáng đỏ quái dị. Liam căn bản không màng có làm rách nát cơ thể Yến Vô Trăn hay không, bởi anh ấy tin rằng chỉ cần gϊếŧ được cô, đến khi luyện thành rối, anh ấy hoàn toàn có thể ghép từng mảnh vụn lại.
“Liam, dừng lại! Tôi bảo anh dừng lại ngay!”
Lương Liêu quỳ ngay cạnh Yến Vô Trăn, lo lắng nắm chặt vạt áo vest trắng của cô, giọng lạc đi vì hoảng hốt.
“Anh định làm cái quái gì thế hả!”
“Liam! Thu hồi pháp trận ngay!”
Cả Giang Hoài Túc và Hứa Cố cũng hét lên bằng tâm âm.
Nhưng Liam chẳng mảy may nghe lời, trong đầu chỉ còn ý nghĩ đem Boss xinh đẹp tinh xảo này luyện thành rối. Song ngay khoảnh khắc lưỡi đao của anh ấy sắp chạm đến Yến Vô Trăn, toàn bộ sức mạnh chợt bật ngược trở lại, chém bị hất văng, pháp trận tan rã, anh ấy phun ra một ngụm máu lớn rồi ngã gục xuống đất.
Những sợi tơ tinh thần trong suốt càng lúc càng nhiều, quấn lấy tất cả đám người chơi gây loạn, kể cả Liam, bó chặt như nhộng ve sầu, rạch da thịt nát bươm khiến bọn họ hoàn toàn mất khả năng phản kháng.
Cậu ấy quay đầu nhìn, lại thấy Giang Hoài Túc vốn nhếch nhác lấm lem nay đột nhiên biến hóa.
Áo hoodie rộng rãi phối quần jeans bạc màu, mái tóc xoăn trắng nhỏ ánh lên quang mang, gương mặt non nớt như hoa xuân, vậy mà phong thái lại buông lơi phóng túng, nhìn vừa ngoan lại vừa ngầu.
Hứa Cố: ???
Đổi đồ từ khi nào thế? Một giây biến hình à?
Nếu Giang Hoài Túc thấy ánh mắt nghi hoặc kia thì chắc chắn sẽ đáp rằng đó chính là tố chất căn bản của một kẻ “chó liếʍ”. Bởi ngay lúc này Yến Vô Trăn đang ở ngay trước mặt, cậu còn để ý gì đến đồng đội nữa.
Giấu bàn tay trái đã biến thành móng guốc sau lưng, mặc kệ những sợi tơ trong suốt đang siết sâu thêm vài phân vào da thịt, cậu như chẳng hề thấy đau, ngoan ngoãn bước lên trước mặt Yến Vô Trăn, chìa tay phải rồi lễ phép nói: “Viện trưởng, chào chị! Tôi là bác sĩ mới đến viện, tên tôi là Giang Hoài Túc!”
Phía sau cô, Lương Liêu chăm chú nhìn những vết thương đang chảy máu trên người cậu, truyền ý niệm: “Không cầm máu à?”
Lúc này Giang Hoài Túc mới chú ý đến Lương Liêu, vừa thấy bộ tai chó và cái đuôi phía sau anh mới mở to đôi mắt hoa đào xinh đẹp: “Anh mặc cái dạng gì thế kia? Muốn quyến rũ chị Boss sao? Đúng là cái đồ vô liêm sỉ mà!”
Lương Liêu gân cổ: “Cậu tưởng tôi thích à? Nếu không phải tại cậu và Hứa Cố thì tôi có thành ra thế này không?”
Đôi mắt Giang Hoài Túc bốc đầy lửa giận: “Được lợi còn ra vẻ tủi thân nữa!”
Cuộc đấu khẩu ấy, Liam đứng bên cũng nghe thấy.
“Trông chị ấy giống một con búp bê thủ công tinh xảo ghê…”
Đẹp đến mức chỉ muốn giấu đi thôi.
Giờ thì Liam hiểu vì sao Giang Hoài Túc và Hứa Cố cứ mở miệng khép miệng đều là cô.
Anh ấy cũng muốn chiếm lấy, muốn giữ khư khư không buông.
Hay là… biến Boss này thành con rối rồi ràng buộc mang đi thì hơn!
Khóe môi anh ấy cong lên thật cao, nụ cười vừa vui sướиɠ vừa điên loạn, trong đôi mắt đỏ như ngọc tràn ngập du͙© vọиɠ thử nghiệm.
Vậy nên ngay khi Yến Vô Trăn ngồi xuống, dưới chân cô bỗng bùng nổ một ma trận con rối, toan hút cạn sinh cơ của cô. Cô khẽ đẩy gọng kính vàng, ngẩng mắt nhìn về phía Liam.
“Liam, dừng lại! Tôi bảo anh dừng lại ngay!”
Lương Liêu quỳ ngay cạnh Yến Vô Trăn, lo lắng nắm chặt vạt áo vest trắng của cô, giọng lạc đi vì hoảng hốt.
“Anh định làm cái quái gì thế hả!”
“Liam! Thu hồi pháp trận ngay!”
Cả Giang Hoài Túc và Hứa Cố cũng hét lên bằng tâm âm.
Nhưng Liam chẳng mảy may nghe lời, trong đầu chỉ còn ý nghĩ đem Boss xinh đẹp tinh xảo này luyện thành rối. Song ngay khoảnh khắc lưỡi đao của anh ấy sắp chạm đến Yến Vô Trăn, toàn bộ sức mạnh chợt bật ngược trở lại, chém bị hất văng, pháp trận tan rã, anh ấy phun ra một ngụm máu lớn rồi ngã gục xuống đất.
Những sợi tơ tinh thần trong suốt càng lúc càng nhiều, quấn lấy tất cả đám người chơi gây loạn, kể cả Liam, bó chặt như nhộng ve sầu, rạch da thịt nát bươm khiến bọn họ hoàn toàn mất khả năng phản kháng.
2
0
5 ngày trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
