TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Thế giới 1 - Chương 15

“Các người…!” Giang Hoài Túc và Hứa Cố vừa nổi cơn, còn chưa kịp phát tác thì căng thẳng trong nhà ăn đã bùng lên.

Thì ra một đội khác cùng bước vào phó bản với bọn họ đã nảy sinh mâu thuẫn, thế là đánh nhau ngay tại chỗ. Mà đánh nhau trong nhà ăn lại vi phạm nội quy cấm ẩu đả, lập tức một đám bảo vệ NPC mang mặt nạ thú ùa tới bắt giữ.

Giang Hoài Túc và Hứa Cố trông thấy rõ ràng, trong quá trình giằng co với bảo vệ NPC, đám người chơi ấy bỗng mọc đầy lông thú, tiếng hét vang lên không còn là giọng người mà biến thành tiếng rống nửa bò nửa dê rùng rợn. Một tên đầu bếp béo ục ịch đeo mặt nạ heo từ bếp sau đi ra, vừa chỉ huy bảo vệ NPC vừa hớn hở dặn: “Ê ê, đừng làm mấy con súc sinh biến dị này chảy máu chứ, phí lắm! Hôm nay tôi còn định dùng chúng làm lẩu huyết cay mà!”

Nghe thế, đám người chơi kia càng thêm kinh hãi, hoảng loạn chạy trốn. Trong cơn hoảng hốt, ánh mắt bọn họ lướt sang phía Giang Hoài Túc và Hứa Cố, lập tức nhận ra đây chẳng phải là thành viên của đội B nổi tiếng trong trò chơi Truyện Kinh Dị Vô Tận này hay sao, thế là đồng loạt lao về phía bọn họ.

“Lũ khốn này muốn kéo chúng ta xuống nước đấy, mau chạy đi!” Giang Hoài Túc kêu lên.

Hứa Cố cũng có cùng suy nghĩ, vừa định gọi Liam thì lại thấy Liam đã rút ra từ hư không một thanh đại đao cực dài cực nặng, hăng hái xông thẳng tới.

“Ha…”

Thân ảnh anh ấy nhanh nhẹn như bóng quỷ, tiếng cười vang dội, phấn khích đến điên cuồng, một đao một nhát chém loạn trong đám người chơi và NPC.

Máu tươi bắn tung tóe, rắc lên gương mặt góc cạnh kia, trên làn da trắng bệch nở rộ từng đóa máu sền sệt như hoa đỏ thẫm. Đôi mắt đỏ ngầu của anh ấy sáng rực, ánh nhìn vừa bệnh hoạn vừa hồn nhiên như trẻ con.

Lông thú bắt đầu mọc ra chen chúc giữa những khớp ngón tay đang siết chặt chuôi đao nhưng anh ấy lại chẳng hề bận tâm mà ngược lại động tác càng thêm dữ dội tàn bạo, chẳng mấy chốc nền đất đã trải đầy thịt nát xương vụn.

“Đm! Tật thấy máu là phát cuồng của tên này rốt cuộc có chữa được không vậy!” Giang Hoài Túc chửi ầm.

“Còn dám nói bọn tôi bị chị Boss mê hoặc, chứ tôi thấy chẳng ai mất trí bằng anh ta, suốt ngày cứ điên điên dại dại kiểu gì ấy!” Hứa Cố nghiến răng.

“Có nên ra giúp không nhỉ?” Giang Hoài Túc hỏi.

“Giờ có giúp hay không cũng xong rồi.” Hứa Cố tung chân đá văng một người chơi đang lao tới.

Đám người chơi kia đã liên tục biến dị thành dã thú, thấy Liam một mình có thể áp đảo cả bầy bảo vệ NPC, đương nhiên không chịu bỏ qua cho đồng đội của anh ấy mà liều mạng quấn chặt lấy Giang Hoài Túc và Hứa Cố.

“Chậc…” Giang Hoài Túc nhíu mày khó chịu.

Hai người họ nhanh chóng đánh gục mấy tên kéo chân kia, định tiến lên hỗ trợ, nào ngờ đã thấy Liam một mình chém sạch bảo vệ NPC, lúc này còn đang bổ xuống từng nhát vào thi thể bọn chúng, giống như chặt bánh bao.

“Liam, dừng lại…”

Hứa Cố vừa lên tiếng, trong không gian chợt tràn ngập vô số sợi tơ tinh thần trong suốt, phức tạp chằng chịt, lập tức quấn chặt tất cả những kẻ gây chuyện tại hiện trường.

Tơ mảnh như lưỡi dao, rạch trên da thịt từng vết sâu hoắm lộ cả xương. Một vài người chơi thể lực yếu kém, chưa kịp chống cự đã bị nghiền nát, nổ tung thành màn sương máu.

Và tận cùng những sợi tơ trong suốt ấy, là một người con gái khoác trên mình bộ vest trắng.

Người con gái ấy đứng ngay lối vào, dáng vẻ cấm dục và lạnh lùng, phía sau là hành lang tối đen vô tận, trước mặt là nhà ăn nhuộm máu đỏ ngầu tựa như một bức tranh cực độ tráng lệ mà kinh tâm động phách, có thể lôi cả linh hồn người ta ra khỏi thể xác.

Ngôn ngữ nghèo nàn không sao miêu tả nổi nhan sắc ấy, từng cử động của cô như một tuyệt tác nghệ thuật, hệt như món trân bảo trưng trong viện bảo tàng, tách biệt thế giới khiến kẻ khác vừa kính ngưỡng vừa không dám mạo phạm.

2

0

5 ngày trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.