0 chữ
Chương 10
Thế giới 1 - Chương 10
Một thân thể cao lớn và rắn rỏi, cơ bắp cuồn cuộn, đầy sức mạnh đến mức chỉ cần một cử động đã mang theo khí thế như núi lở hổ gầm. Thế mà trong giây phút này lại lộ ra sự ngoan ngoãn khó tin như thực sự bị chiếc vòng cổ kia trói buộc, ngoan ngoãn đến mức khiến người ta nghẹt thở.
“Giả bộ! Làm màu! Đê tiện!”
Giang Hoài Túc và Hứa Cố nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng đồng loạt nghiến răng mắng chửi.
Rõ ràng chị Boss chỉ coi anh như thú cưng, thế mà anh còn làm ra bộ dạng quyến rũ như đang dụ dỗ! Đúng là đê tiện, đáng khinh thật mà!
Aaaah! Đúng là cảnh ngư ông đắc lợi khi cò và trai tranh nhau, tức chết đi được!
Chị Boss vừa đẹp, vừa dịu dàng, đôi bàn tay đẹp đến mức có thể khiến bất cứ kẻ cuồng tay nào cũng muốn nâng niu cất giữ. Khi cô cầm chiếc vòng cổ lên, làn da trắng như sứ được ánh da thuộc đen sẫm tôn lên, vừa lạnh vừa gợi, nếu có thể được cô tự tay đeo cho, bọn họ ắt hẳn hạnh phúc đến ngất lịm. Thế mà cuối cùng lại rơi vào tay Lương Liêu, oan uổng quá đi!
Trong nhóm chat bảy người, mọi người còn đang nghiêm túc phân tích thông tin từ tờ báo cũ mà Lương Liêu vừa gửi, đồng thời thảo luận những tuyến đường đào thoát đã thử qua. Đúng lúc này hai tên nhỏ tuổi nhất trong đội là Giang Hoài Túc và Hứa Cố đột nhiên chen vào:
Giang Hoài Túc: [khak khak khak khak…]
Hứa Cố: [kèn kẹt kèn kẹt kèn kẹt…]
Phó đội trưởng – Phó Vọng Chi: [Âm thanh gì vậy?]
Giang Hoài Túc: [Tiếng tim vỡ ra đấy.]
Hứa Cố: [Tiếng nghiến răng má ơi.]
Bạc Yêu: [Các cậu bị khùng hết rồi à!]
Giang Hoài Túc: [Các người không hiểu đâu.]
Hứa Cố vừa định gõ tiếp đã thấy Yến Vô Trăn thản nhiên liếc mắt về hướng ẩn thân của mình và Giang Hoài Túc.
“Chạy!” Cậu ấy hoảng hốt.
Giang Hoài Túc không chần chừ mà quay đầu bỏ chạy ngay tức khắc.
Trái tim Lương Liêu cũng như bị treo lên tận cổ.
Khoảnh khắc tiếp theo, cổ tay Yến Vô Trăn khẽ xoay, hai con dao mổ sáng loáng lập tức hiện trong lòng bàn tay, sau đó bị cô lạnh lùng quăng đi, đâm thẳng vào bức tường nơi Giang Hoài Túc và Hứa Cố vừa đứng.
Ầm!
Cả mảng tường lập tức nứt toác, rạn vỡ chằng chịt, mặt đất cũng bị kéo theo từng tia nứt lan rộng ra khắp gian phòng. Văn phòng rung chuyển như sắp sụp đổ, thế nhưng khi vết nứt lan đến ngay dưới chân cô, tất cả bỗng dừng lại như có ý thức rồi nhanh chóng khép lại, khôi phục nguyên trạng như ban đầu.
[Dao mổ: Vũ khí siêu phàm; Tấn công +10000]
Nhìn dữ liệu hiện lên trên bảng thông tin, Lương Liêu suýt toát mồ hôi lạnh. Nếu Giang Hoài Túc và Hứa Cố không nhanh chân chạy trước, một chiêu vừa rồi đủ để gϊếŧ chết ngay lập tức khiến họ không còn cơ hội sống lại cả trong lẫn ngoài phó bản.
Bảy người trong đội bọn họ đã kiên trì vượt qua hơn trăm phó bản mới gắng gượng lên được giải đấu hạng cao, sắp chạm đến cấp A để bước vào vòng chung kết. Nếu bây giờ chết mất hai người vậy thì thật đúng là chết không nhắm mắt.
Cũng may là hai tên kia dù bình thường cà lơ phất phơ, lúc mấu chốt vẫn còn đáng tin.
Lương Liêu đang thầm nghĩ vậy thì nhận được hai tin nhắn riêng.
Một cái đến từ Giang Hoài Túc: một con mèo mập trang điểm đậm, đeo dây chuyền vàng to tướng, kèm dòng chữ - “Nữ thần của tôi, cấm đυ.ng, cấm giành, cấm nhớ, hiểu chưa?”
Cái khác từ Hứa Cố: một icon người tí hon vác con dao phay khổng lồ, cười híp mắt - “Phải ngoan đấy nha~”
Lương Liêu: …
Anh lập tức rút lại suy nghĩ vừa rồi.
Hai tên này đúng là đồ ngốc! Đầu đất! Trẻ con chưa lớn!
Anh còn đang âm thầm mắng lại thấy Yến Vô Trăn vẫn đứng nhìn chằm chằm bức tường nơi cắm dao, hình như có chút nghi ngờ. Sợ cô tiếp tục tra xét, anh vội vùng vẫy trong bồn tắm, động tác thật mạnh để gây chú ý.
Không ngờ lực quá đà làm cả người anh chồm thẳng tới trước, lao tới đè xuống Yến Vô Trăn.
“Giả bộ! Làm màu! Đê tiện!”
Giang Hoài Túc và Hứa Cố nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng đồng loạt nghiến răng mắng chửi.
Rõ ràng chị Boss chỉ coi anh như thú cưng, thế mà anh còn làm ra bộ dạng quyến rũ như đang dụ dỗ! Đúng là đê tiện, đáng khinh thật mà!
Aaaah! Đúng là cảnh ngư ông đắc lợi khi cò và trai tranh nhau, tức chết đi được!
Chị Boss vừa đẹp, vừa dịu dàng, đôi bàn tay đẹp đến mức có thể khiến bất cứ kẻ cuồng tay nào cũng muốn nâng niu cất giữ. Khi cô cầm chiếc vòng cổ lên, làn da trắng như sứ được ánh da thuộc đen sẫm tôn lên, vừa lạnh vừa gợi, nếu có thể được cô tự tay đeo cho, bọn họ ắt hẳn hạnh phúc đến ngất lịm. Thế mà cuối cùng lại rơi vào tay Lương Liêu, oan uổng quá đi!
Giang Hoài Túc: [khak khak khak khak…]
Hứa Cố: [kèn kẹt kèn kẹt kèn kẹt…]
Phó đội trưởng – Phó Vọng Chi: [Âm thanh gì vậy?]
Giang Hoài Túc: [Tiếng tim vỡ ra đấy.]
Hứa Cố: [Tiếng nghiến răng má ơi.]
Bạc Yêu: [Các cậu bị khùng hết rồi à!]
Giang Hoài Túc: [Các người không hiểu đâu.]
Hứa Cố vừa định gõ tiếp đã thấy Yến Vô Trăn thản nhiên liếc mắt về hướng ẩn thân của mình và Giang Hoài Túc.
“Chạy!” Cậu ấy hoảng hốt.
Giang Hoài Túc không chần chừ mà quay đầu bỏ chạy ngay tức khắc.
Trái tim Lương Liêu cũng như bị treo lên tận cổ.
Ầm!
Cả mảng tường lập tức nứt toác, rạn vỡ chằng chịt, mặt đất cũng bị kéo theo từng tia nứt lan rộng ra khắp gian phòng. Văn phòng rung chuyển như sắp sụp đổ, thế nhưng khi vết nứt lan đến ngay dưới chân cô, tất cả bỗng dừng lại như có ý thức rồi nhanh chóng khép lại, khôi phục nguyên trạng như ban đầu.
[Dao mổ: Vũ khí siêu phàm; Tấn công +10000]
Nhìn dữ liệu hiện lên trên bảng thông tin, Lương Liêu suýt toát mồ hôi lạnh. Nếu Giang Hoài Túc và Hứa Cố không nhanh chân chạy trước, một chiêu vừa rồi đủ để gϊếŧ chết ngay lập tức khiến họ không còn cơ hội sống lại cả trong lẫn ngoài phó bản.
Cũng may là hai tên kia dù bình thường cà lơ phất phơ, lúc mấu chốt vẫn còn đáng tin.
Lương Liêu đang thầm nghĩ vậy thì nhận được hai tin nhắn riêng.
Một cái đến từ Giang Hoài Túc: một con mèo mập trang điểm đậm, đeo dây chuyền vàng to tướng, kèm dòng chữ - “Nữ thần của tôi, cấm đυ.ng, cấm giành, cấm nhớ, hiểu chưa?”
Cái khác từ Hứa Cố: một icon người tí hon vác con dao phay khổng lồ, cười híp mắt - “Phải ngoan đấy nha~”
Lương Liêu: …
Anh lập tức rút lại suy nghĩ vừa rồi.
Hai tên này đúng là đồ ngốc! Đầu đất! Trẻ con chưa lớn!
Anh còn đang âm thầm mắng lại thấy Yến Vô Trăn vẫn đứng nhìn chằm chằm bức tường nơi cắm dao, hình như có chút nghi ngờ. Sợ cô tiếp tục tra xét, anh vội vùng vẫy trong bồn tắm, động tác thật mạnh để gây chú ý.
Không ngờ lực quá đà làm cả người anh chồm thẳng tới trước, lao tới đè xuống Yến Vô Trăn.
2
0
5 ngày trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
