TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 46
Đúng Là Đã Tìm Đúng Người Rồi. (1)

Quyền lão đại trừng mắt nhìn Dương Đảng, gằn giọng hỏi.

- Tên kia là ai.

- Một tên lãng nhân chưa trừ khử.

Dương Đảng đáp lí nhí.

- Chưa trừ khử? Lẽ ra ngươi phải giết hắn rồi chứ! Giao kèo ban đầu chỉ là đưa tiện nhân kia và hài đồng đến đây thôi mà.

- Tại hạ sẽ xử lý.

- Giết hắn ngay cho ta.

Dương Đảng rút kiếm, tiến về phía Kiếm Thiên Phong với bộ dạng trông có vẻ tự tin lắm. Khuôn mặt trẻ măng của Kiếm Thiên Phong, không biết đã khiến bao kẻ tự mãn, lầm tưởng, đã chiêu mời bao nhiêu tên Dương Đảng như thế này rồi.

- Nhìn các ngươi là biết phường bất nghĩa phản chủ, tiền công liệu có nhận đủ không? Hay lại mưu đồ giết người diệt khẩu, một mình nuốt trọn.

Mặt Quyền võ nhân biến sắc, gân xanh nổi lên.

- Ngươi nói cái gì? Phản chủ.

- Có mặt hài đồng nên ta mới nói nhẹ nhàng vậy thôi đấy.

Quyền võ nhân cười khẩy, vẻ mặt khinh miệt.

- Tên này điên rồi?

- Chột dạ nên cuống lên chứ gì? Định giết hắn rồi nuốt trọn số tiền phải không? Đừng hòng! Đồng bọn của hắn, ta đã xử lý hết rồi.

Mặt Quyền võ nhân đỏ bừng, không giấu nổi vẻ lúng túng.

- Tên lãng nhân khốn kiếp này. Hắn gầm lên với đám thuộc hạ.

- Giết nó cho ta.

Ba tên bịt mặt bước ra.

- Nghe thấy chưa? Nó trước đấy. Ý là sau đó đến lượt ngươi rồi.

Dương Đảng biến sắc, lắp bắp.

- Ít ra ... ít ra cũng phải nhận được tiền đã chứ ...

Gã ta lùi lại một bước, vẻ mặt hoảng hốt.

- Ngươi nói bậy bạ gì vậy? Ta có bỏ chạy khi nào.

Ngay lúc gã vừa dứt lời, “Vút” một tiếng, ám khí từ tay Quyền võ nhân xé gió bay tới. Dương Đảng không kịp né tránh, ngã gục xuống đất.

- Vô dụng! Làm việc kiểu gì thế này.

Kiếm Thiên Phong nhìn Dương Đảng nằm bất động, lạnh lùng nói.

- Sống như vậy thì chết như vậy thôi. Đến lượt ngươi rồi đấy.

Kiếm Thiên Phong quay sang Quyền võ nhân.

- Ngươi cũng giống hắn thôi. Ít ra cũng phải để một tên sống sót lại đối phó với ta chứ. Nóng giận mà giết hết thì làm sao? Nóng nảy như vậy thì sống sao nổi.

- Ngươi còn lắm lời.

Quyền võ nhân quát lên. Ba tên bịt mặt rút kiếm xông tới.

Quả nhiên, chúng đều là cao thủ, không cần phải giữ Dương Đảng lại làm lá chắn.

Hắn ra hiệu cho nữ nhân che mắt tiểu hài tử. Nàng ôm chặt con mình, bịt mắt bịt tai nó lại.

Kiếm Thiên Phong không muốn dây dưa lâu. Chưa để chúng kịp ra tay, hắn đã xông lên.

Minh Vương Bộ trong Phong Thần Tứ Bộ được thi triển.

Tuy chỉ mới luyện đến bước đầu, nhưng cũng đủ để biến đối thủ thành trẻ con.

Chúng không có cơ hội phòng thủ. Chỉ trong chớp mắt, Kiếm Thiên Phong đã áp sát, kiếm quang lóe lên, đầu tên thứ nhất lìa khỏi cổ.

Tên thứ hai trố mắt kinh hãi sau lớp mặt nạ. Nếu có thể đọc được suy nghĩ của hắn, chắc hẳn là: ‘Hả? Cái gì ....’ rồi cũng ngã xuống.

Tên thứ ba chưa kịp phản ứng gì khi hai đồng bọn đã bỏ mạng.

Thời gian trôi qua chỉ như một cái chớp mắt.

Với võ công của ta cộng thêm Phong Thần Tứ Bộ, dù chúng có chuẩn bị trăm năm cũng không thể đỡ nổi. Hắn dùng Minh Vương Bộ áp sát, xuất chiêu theo Phi Thiên kiếm pháp, kết liễu tên thứ ba.

Quyền võ nhân nhìn Kiếm Thiên Phong, mặt mày tái mét. Trong mắt hắn, ba luồng kiếm khí cùng lúc xuất hiện, thuộc hạ đồng loạt ngã xuống.

- Khoái kiếm.

- Ta còn chưa dùng khoái kiếm, nhưng trong mắt ngươi chắc là vậy rồi.

- Ngươi ... ngươi là ai?

Giọng Quyền lão đại run lên vì sợ hãi.

Hắn không trả lời, quay sang hỏi nữ tử bên cạnh:

- Hắn là ai.

- Hắn là Quyền Nguyên, một trong những gia thần bảo vệ gia tộc ta. Ta là Kim Tư Luyến, nữ nhi của Hoàng Kim Trang Chủ.

‘Hoàng Kim Trang.’

Kiếm Thiên Phong giả vờ ngạc nhiên, nhưng thực chất đã biết thân phận của nàng ta từ lâu.

Phụ thân của nàng chính là Kim A Tú, một trong mười thương gia giàu có nhất Trung Nguyên, được mệnh danh là Phúc Kiến đệ nhất phú hào, Hoàng Kim Trang Chủ.

Đây chính là lý do hắn lặn lội đường xa đến đây.

Cuộc phản loạn ở Hoàng Kim Trang.

Đó chính là sự kiện mà Lâm Thu đã kể. Hoàng Kim Trang Chủ bị chính gia thần thân tín nhất phản bội, mất mạng.

May mắn thay, nhi tử ông ta đã thoát khỏi nanh vuốt của bọn chúng nhờ thay đổi lịch trình. Nàng thuê lãng nhân hộ tống bỏ trốn, nhưng cuối cùng tất cả đều bị giết.

- Tiểu hiệp, ta muốn thuê ngươi. Xin hãy giúp đỡ chúng ta.

- Tình hình đã thay đổi, giá của ta cũng tăng lên rồi.

- May quá! Dù giá cao đến đâu, ta cũng có thể chi trả. Xin hãy giết hắn, cứu phụ thân ta.

Quyền Nguyên van xin ta:

- Tha cho ta, ta sẽ về phe ngươi. Ta sẽ nói với lão gia, cho ngươi nhiều tiền hơn ả đàn bà này.

- Nhiều tiền hơn ái nữ Hoàng Kim Trang Chủ? Làm sao được.

Kiếm Thiên Phong bước về phía gã, lạnh lùng quát:

- Ngươi là gia thần sao? Vậy thì bổn phận của ngươi là phải bảo vệ nữ nhân và hài đồng kia chứ.

Quyền Nguyên liều mạng né tránh, nhưng khoảng cách thực lực quá lớn, hắn không thể nào chống đỡ nổi.

Thanh bảo kiếm xuyên qua da thịt, đâm thẳng vào tim gã.

Quyền Nguyên kêu lên một tiếng thảm thiết rồi gục xuống. Nhìn thấy gã chết, Kim Tư Luyến mới thở phào nhẹ nhõm. Tiểu hài tử vẫn được bịt mắt bịt tai cẩn thận.

Kiếm Thiên Phong lục soát người Quyền Nguyên và đám bịt mặt, lấy vài con dao găm làm ám khí. Nơi hắn sắp đến, chắc chắn sẽ đầy rẫy kẻ thù.

- Đi thôi.

- Chúng ta phải đưa Dương nhi đến nơi an toàn trước đã.

Hắn leo lên chỗ ngồi dành cho người đánh xe, nói:

- Lên xe đi. Bây giờ, nơi an toàn nhất chính là bên cạnh ta.

Kim Tư Luyến không do dự lâu. Nàng đã tận mắt chứng kiến thực lực của hắn, hơn nữa, nếu không có hắn, nàng đã chết rồi.

Nàng bế con lên xe. Xe ngựa quay đầu, chạy như bay trên con đường cũ.

* * *

[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]

4

0

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.