TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
Kẻ Ác Không Dễ Xúc Động. (2)

- Đã tìm thấy chứng cứ ở nhà Nhất Đội Trưởng Cao Đảng.

- Ồ, tốt quá.

- Như vậy là yên tâm rồi.

- Haha, phải uống rượu mừng mới được. Ta sẽ đặt chỗ trước, tối nay gặp nhau ở chỗ cũ nhé.

- Nhưng có một vấn đề.

- Lại nữa? Lần này là gì?

- Chứng cứ này là do Ma Quân đưa đến. Đáng lẽ phải do chúng ta tìm ra mới đúng.

Sắc mặt hắn thoáng chút khó chịu. Hắn nghĩ Kiếm Thiên Phong quá câu nệ tiểu tiết.

- Nguồn gốc có quan trọng đến vậy không?

- Rất quan trọng. Tổng Quân Sư đâu phải người tầm thường? Nếu biết được thông tin này là do Ma Quân cung cấp, chắc chắn hắn sẽ nghi ngờ quá trình và kết quả điều tra. Nếu chuyện này bị bại lộ, Kiếm Thiên Phong cũng gặp nguy hiểm.

- Vậy ngươi muốn thế nào?

- Cần phải làm ra vẻ điều tra thêm một chút. Chỉ cần một ngày thôi, xin Quân Chủ hợp tác.

Kiếm Thiên Phong dùng lý do cuối cùng để thuyết phục hắn.

- Ta sẽ không động đến tài liệu mật. Chỉ cần tài liệu thông thường là đủ. Dù sao cũng chỉ là điều tra cho có lệ thôi.

Ma Quân Chủ mới gật đầu đồng ý.

- Được rồi. Ta sẽ bảo thuộc hạ hợp tác với ngươi.

Được Ma Quân Chủ cho phép, chúng ta bắt đầu khám xét quy mô lớn.

Sổ sách và tài liệu của Ma Quân được chuyển đến phòng điều tra.

Hắn không yêu cầu tài liệu mật khiến Ma Quân Chủ khó xử.

Vì hắn không cần chúng. Thứ hắn cần là đơn xin gia nhập Ma Quân và di thư mà chúng viết trước khi thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm.

Hắn bí mật mời chuyên gia phân tích chữ viết giỏi nhất trong giáo đến.

Và yêu cầu của hắn xác định ai là người viết sổ ghi chép giết thuê dựa trên những tài liệu thu thập được.

Khi Từ Đại Long trở về sau khi hoàn thành việc điều tra, hắn giả vờ như một thầy bói.

- Để ta đoán xem ai là kẻ thông minh nhất trong đám Ma Quân nhất đại nhé?

Hắn bán tín bán nghi, ta liền nói ra một cái tên.

- Lương Cầu ?

- Hả? Sao công tử biết?

Kết quả so sánh chữ viết cho thấy, Lương Cầu chính là người viết sổ ghi chép giết thuê.

Giờ hắn đã biết ai là kẻ quản lý tài chính cho Ma Quân Chủ. Hơn nữa, ta còn có chứng cứ xác thực nhờ so sánh chữ viết.

- Giờ phải làm sao?

- Còn làm sao nữa? Tiến hành bước tiếp theo. Bí mật đưa Lương Cầu đến tửu lâu ở Ma Gia Thôn. Làm được chứ?

- Để ta thử xem.

- Ta tin ngươi, Thủ tịch nhập các.

Một canh giờ sau, Từ Đại Long đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.

Hắn đã đưa được Lương Cầu đến tửu lâu ở Ma Gia Thôn, nơi đã hẹn trước.

Người đưa hắn đến là nữ đặc phái viên Hoàng Thiên Các, Tào Hương.

- Món ăn ở đây hợp khẩu vị của ta lắm.

- Ta cũng thích món ăn ở đây.

Lương Cầu đang mơ mộng về một đêm mặn nồng với người đẹp.

- Sao hôm nay vắng khách thế nhỉ? Bình thường đông lắm mà.

Lương Cầu nhìn xung quanh, vẻ mặt nghi hoặc.

- Vắng vẻ thế này mới lãng mạn chứ?

- Xem ra ông trời cũng ủng hộ bữa tối đầu tiên của chúng ta.

Tào Hương mỉm cười, chiều theo lời nói hoa mỹ của hắn.

- Ta mới biết hóa ra yêu từ cái nhìn đầu tiên là có thật.

- Không khí tốt thế này, chúng ta uống một chút đi.

- Được.

Lương Cầu gọi với vào bếp.

- Cho ta rượu ngon và món ngon nhất của quán!

Kiếm Thiên Phong và Từ Đại Long đang đợi sẵn trong bếp liền bước ra.

- Rượu thì để khi khác uống vậy.

Thấy hắn xuất hiện, Lương Cầu giật nảy mình.

- Nhị công tử?

Hắn đảo mắt nhìn xung quanh, cố gắng hiểu chuyện gì đang xảy ra, rồi trừng mắt nhìn Tào Hương.

- Con tiện nhân! Ngươi dám lừa ta!

Chát!

Từ Đại Long như sấm sét, lao đến tung một cú đấm vào cằm Lương Cầu. Hắn ngã lăn ra đất, hàm lệch lạc.

- Ngươi không xứng để mắng nàng.

Từ Đại Long bắt chước giọng điệu của Kiếm Thiên Phong, giơ chân lên chỉ vào mặt Lương Cầu, đe dọa:

- Ngươi cũng muốn đầu mình vỡ toác như đại đệ tử của ngươi?

Lương Cầu lắc đầu nguầy nguậy.

- Không! Tại hạ biết lỗi rồi.

Từ Đại Long không hề sợ hãi Lương Cầu to lớn gấp đôi mình. Không phải vì hắn tin tưởng Kiếm Thiên Phong, mà vì một lý do khác.

Các đặc phái viên khác ập vào, khống chế Lương Cầu , đưa hắn ra ngoài bằng cửa sau. Từ Đại Long tiến đến chỗ Tào Hương.

- Vất vả cho ngươi rồi.

- Ta chỉ làm theo lời công tử dặn thôi. Ta nói muốn ăn tối cùng hắn vì nghe nói hắn là người thông minh nhất Ma Quân. Không ngờ hắn lại dễ dàng đồng ý như vậy.

- Kể cả ngươi có trừng mắt nhìn hắn rồi bảo hắn đi ăn với ngươi, hắn cũng sẽ đi thôi.

Tào Hương cười mỉm, ánh mắt có chút lúng liếng.

- Ngươi đang khen ta?

Từ Đại Long im lặng không trả lời.

Tào Hương chào Kiếm Thiên Phong và Từ Đại Long rồi rời đi.

Chỉ còn lại hai người, hắn nói với Từ Đại Long:

- Ngươi đúng là đàn ông, đàn ông đích thực.

- Hả?

- Ngươi thích nàng ta đúng không?

- Không phải.

- Không phải mà sao lúc nãy ngươi lại ga lăng thế?

Trước mặt Kiếm Thiên Phong thì ủ rũ, nhưng trước mặt Tào Hương thì lại rạng rỡ hẳn lên.

- Chỉ là hậu bối thôi.

Từ Đại Long đỏ mặt, vội vàng chuyển chủ đề.

- Giờ phải làm sao?

- Sắp kết thúc rồi. Huy động tất cả đặc phái viên và chấp pháp, bao nhiêu cũng được.

- Vâng!

- Gọi cả cô hậu bối ngươi thích nữa!

- Ta đã bảo là không phải mà!

Từ Đại Long lớn tiếng phản đối rồi vội vã bỏ đi.

- Rõ ràng thế mà còn chối ...

Kiếm Thiên Phong vào bếp lấy một bình rượu, rồi ngồi lên lan can.

- Ra đây!

Lý An từ bên hông nhà rụt rè bước ra, đầu cúi gằm.

- Đồ ngốc, không tự chơi được?

- Thuộc hạ chỉ muốn xem công tử có khỏe không thôi.

- Đến đây, đã đến rồi thì uống chút rượu.

- Để ta lấy chén.

- Không cần.

Kiếm Thiên Phong uống trực tiếp từ bình, rồi đưa cho nàng.

- Uống đi.

- Sao thuộc hạ dám ...

- Sao? Ngươi chê ta uống rồi à?

- Không, không phải vậy. Thuộc hạ không dám ...

Nàng uống một ngụm. Cố gắng không chạm môi vào bình, nhưng lại làm rượu đổ ra ướt hết áo.

- Xin lỗi, công tử.

- Lý An.

- Dạ.

- Không cần phải vậy.

- ... Vâng.

- Mọi người có thể như vậy, nhưng ngươi thì không cần.

Hắn lại lấy bình rượu, uống một ngụm.

- Mấy ngày không gặp, cũng thấy nhớ ngươi.

Lý An cười khúc khích, đôi mắt híp lại thành một đường chỉ. Khi nàng thật sự vui vẻ, nét mặt sẽ rất rõ ràng.

- Võ công luyện tập đến đâu rồi?

- Vâng, thuộc hạ đang cố gắng hết sức, nhưng ...

- Cần phải hơn thế nữa. Kẻ ác cũng đều cố gắng hết sức cả.

- Nghe ngươi nói vậy, thuộc hạ lại thấy có động lực. Lời khuyên của công tử thật sự rất cuốn hút.

- Nghe nhiều rồi sẽ chán đấy.

- Không đâu.

Hắn đưa bình rượu cho nàng.

- Uống hết nỗi lo lắng của ngươi đi, rồi về đợi ta.

Hắn lại dặn dò thêm.

- Mọi chuyện sẽ kết thúc trong hôm nay.

* * *

[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]

1

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.