TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Quyết Đoán Sát Phạt. (1)

Buổi chiều, Từ Đại Long dẫn theo hơn mười vị đặc phái viên của Hoàng Thiên Các đến.

Ma Quân bắt đầu dao động khi cuộc điều tra chính thức được triển khai. Tin đồn lan ra rằng tất cả Ma Quân, dẫn đầu là Trương Hổ, sẽ bị khám xét kỹ lưỡng.

Và rồi buổi tối hôm đó, biến cố xảy ra.

Kiếm Thiên Phong đang nghỉ ngơi trong phòng thì một đặc phái viên Hoàng Thiên Các hớt hải chạy đến.

- Đại sự không hay rồi! Công tử mau đến xem!

Đến nơi, hắn thấy hành lang trước phòng thẩm vấn hỗn loạn vô cùng. Ma Quân và đặc phái viên đang giao đấu kịch liệt.

- Dừng tay!

Kiếm Thiên Phong xông vào giữa đám đông đang hỗn chiến, can ngăn đôi bên.

Một đặc phái viên nằm gục trên đất, máu me bê bết. Không chỉ đơn giản là bị đánh, mà mặt mũi hắn rách toạc, máu chảy ròng ròng, xương sườn cũng gãy nát.

Từ Đại Long nổi giận xông vào nhưng cũng bị Ma Quân đánh trả, thân thể đầy thương tích.

- Ngươi bị thương?

- Ta không sao, nhưng huynh đệ của ta bị thương rất nặng.

- Mau đưa hắn đến y phòng!

Các đặc phái viên khác vội vàng khiêng người bị thương đi.

Kẻ cầm đầu gây sự, Nhất Đội trưởng Cao Đảng, vẫn vênh váo đứng đó.

- Là ngươi gây ra chuyện này?

- Phải.

Ma nhân đứng xung quanh đều là thuộc hạ của Cao Đảng. Có lẽ vì vậy mà hắn không hề sợ hãi, ngược lại còn tỏ vẻ thích thú với tình hình hiện tại. Bọn thuộc hạ của hắn cũng cười cợt, mặt mày hớn hở.

- Xem ra lời tiên tri sắp ứng nghiệm rồi.

Nghe hắn nói vậy, Từ Đại Long hiểu ý, nuốt nước bọt cái ực.

- Tiên tri gì?

Cao Đảng hỏi. Từ Đại Long nhìn chằm chằm vào hắn, đáp thay Kiếm Thiên Phong:

- Cao Đảng Đội trưởng, ngươi sẽ không muốn biết đâu.

- Vậy để ta cũng tiên đoán cho công tử nghe. Công tử sẽ bị thất thế trong cuộc tranh giành ngôi vị kế thừa, bị trục xuất khỏi bản giáo, rồi phải bám víu vào lũ chính phái Võ Lâm Minh mà sống qua ngày.

Bọn Ma Quân nhất đại cười hô hố.

Kiếm Thiên Phong không hề tức giận, ngược lại còn tỏ vẻ vui mừng.

- Ồ, lời tiên tri của ngươi thật tuyệt vời!

- Tuyệt vời sao?

- Bị thua trong cuộc tranh giành ngôi vị mà vẫn sống sót, lại còn được ăn không ngồi rồi cả đời! Vô vi đồ thực là giấc mơ của biết bao người! Đa tạ lời tiên tri của ngươi! Ta sẽ sống một cuộc đời thứ hai như vậy.

Bị Kiếm Thiên Phong chế nhạo, Cao Đảng sa sầm mặt mày.

- Vì sao ngươi lại đánh người Hoàng Thiên Các?

- Hắn va vào ta trên hành lang. Hắn không xin lỗi, nên ta dạy dỗ hắn một chút.

- Va vào ngươi? E là ngươi va vào hắn thì đúng hơn. Dù hắn có xin lỗi, ngươi cũng sẽ không bỏ qua đâu nhỉ?

Cao Đảng không phủ nhận, chỉ cười nhạt. Bọn thuộc hạ cũng cười theo.

- Độc dược đấy.

Hắn nói. Cao Đảng ngạc nhiên hỏi:

- Độc dược gì?

- Bọn thuộc hạ của ngươi, chính là độc dược với ngươi đấy.

- Ngươi nói bậy bạ gì vậy?

Trước mặt thuộc hạ, Cao Đảng không thể mất mặt, nên sẽ tiếp tục đi vào con đường diệt vong mà gã đã sắp đặt.

- Cao Đảng, năm ngoái ngươi cũng dùng cách này giết một người của bản giáo đúng không? Năm kia, ngươi gây sự ở tửu lâu, giết chết ba người.

Đối thủ của gã đều là hạng võ công thấp kém, mà Ma Giáo lại ém nhẹm mọi chuyện trước khi sự việc bị phanh phui.

- Thiên hạ đầy rẫy lũ bất kính với tiền bối.

Ánh mắt hắn như muốn nói ‘Chính là lũ như ngươi.’

- Ngươi có biết ta mang theo thứ gì khi xuống núi không?

- Thứ gì?

- Quyền xử lý tại chỗ.

Nghe đến bốn chữ “quyền xử tử tại chỗ” , xung quanh bỗng im bặt.

Nhưng Cao Đảng lại cười khẩy.

- Có quyền thì đã sao? Ngươi có năng lực hành xử đâu?

Bọn thuộc hạ lại được dịp cười phá lên.

Đây chính là độc dược mà hắn nói đến. Kẻ ngu xuẩn quá để ý đến ánh mắt người khác sẽ ra nông nỗi này.

Đáng lẽ phải cẩn trọng, nhưng gã lại muốn ra oai trước mặt thuộc hạ. Chỉ có gã không biết mình đang đứng trên bờ vực thẳm.

Kiếm Thiên Phong tiến lên một bước, đám ma nhân nhất đại vây quanh Cao Đảng liền xông ra.

- Động vào chúng ta chính là động vào toàn bộ Ma giáo. Không biết công tử có gan làm vậy không?

- Ít nhất ta không núp sau lưng thuộc hạ.

Gã giơ bàn tay phải đang băng bó lên.

- Ta bị thương vì một kẻ hèn hạ.

Kiếm Thiên Phong cũng giơ tay phải lên, nói:

- Ta cũng sẽ không dùng tay phải.

- !

Cao Đảng giật mình, không ngờ hắn lại nói vậy.

Nhưng Cao Đảng vẫn ảo tưởng Kiếm Thiên Phong là nhân vật chính.

- Nếu ngươi dùng tay phải thì sẽ chạy đến mách Giáo Chủ?

Lũ thuộc hạ của gã lại cười ầm lên. Tiếng cười của chúng càng làm không khí thêm căng thẳng.

- Dù ta có bị thương, thậm chí mất mạng, cũng sẽ không truy cứu.

- Ngươi thề chứ?

Kiếm Thiên Phong gõ hai lần vào kiếm, coi như đã thề.

Hắn mới chịu nhận lời tỉ thí.

- Được, đến đây.

Cao Đảng rút kiếm, cầm trên tay trái. Hắn tự tin như vậy là vì tay trái của hắn cũng sử dụng kiếm thành thạo như tay phải. Còn Thiên Phong lại thuận tay phải.

Hắn để tay phải ra sau lưng như đang chắp tay sau, chậm rãi bước tới.

- Nếu ngươi nóng vội dùng tay đó thì sao?

Cao Đảng sợ hắn dùng tay phải.

- Bảo thuộc hạ của ngươi xông lên giết ta đi.

- Hừ! Tự tin lắm. Ta nghe nói ngươi vừa đùa giỡn với lũ nhãi nhép Nam Đạo Tông. Chắc ngươi lấy được chút tự tin từ đó nhỉ?

- Thực ra trò hề của ngươi mới thú vị hơn.

- Câm miệng!

Cao Đảng vung kiếm xông đến.

Kiếm Thiên Phong coi trận đấu này như một buổi luyện tập. Luyện tập quan trọng nhất là thực chiến, mà thực chiến với một đại đệ tử Ma Giáo như Cao Đảng chẳng khác nào là cơ hội hiếm có.

Cao Đảng ra tay không chút nương tình, dồn hết sức lực muốn làm hắn bị thương.

Mỗi khi kiếm của hắn sượt qua, Kiếm Thiên Phong lại nghe thấy tiếng thở dài tiếc nuối xung quanh.

Trong mắt bọn chúng, hắn như sắp bị kiếm đâm trúng, nhưng lòng hắn lại tĩnh lặng như nước hồ thu.

Qua giao đấu, hắn càng chắc chắn rằng với cảnh giới hiện tại, hắn có thể dễ dàng đánh bại Cao Đảng chỉ bằng tay trái.

Kết quả trận đấu này sẽ được lan truyền là bao nhiêu chiêu? .

Hắn quyết định là bốn mươi chiêu. Sau trận đấu này, tin đồn sẽ lan ra như thế này:

‘Nhị công tử chỉ cần mất bốn mươi chiêu là đã đánh bại Nhất Đội Trưởng Ma Quân.’

Hắn đã đánh bại Lương Đồng, đệ tử Huyết Thiên Đao Ma, chỉ với hơn hai mươi chiêu, vậy nên bốn mươi chiêu đánh bại Cao Đảng cũng coi như cân bằng.

Đến chiêu thứ bốn mươi, hắn thay đổi bộ pháp, áp sát hắn.

Ngay khi Kiếm Thiên Phong túm lấy cổ tay cầm kiếm của Cao Đảng, gã vùng vẫy, định thoát ra. Nhưng nếu gã có thể thoát ra, thì đã chẳng để Kiếm Thiên Phong bắt được.

Hắn xoay người một vòng, tay vẫn giữ chặt lấy tay Cao Đảng.

- Rắc! Rắc!

Cánh tay Cao Đảng bị vặn xoắn như giẻ lau, xương cổ tay lòi ra.

- Ááááááá!

Gã hét lên đau đớn. Thiên Phong tung một quyền vào mặt gã.

- Bịch!

Một tiếng động nặng nề vang lên, Cao Đảng ngã lăn ra đất.

Thiên Phong ngồi lên người gã, liên tục giáng những cú đấm xuống. Nếu dùng nội lực, gã đã chết ngay tức khắc, nhưng Thiên Phong chỉ dùng sức mạnh thuần túy.

- Bịch! Bịch! Bịch!

Một tên ma nhân nhất đại xông lên.

Hắn vẫn ngồi trên bụng Cao Đảng, vung kiếm.

- Phập!

Bụng dưới của tên đó bị chém toạc, tên đó ngã chúi về phía trước.

Không ai ngờ Thiên Phong lại ra tay tàn nhẫn như vậy, cả Ma Quân, Từ Đại Long lẫn đặc phái viên của Hoàng Thiên Các đều kinh hãi.

- Điên rồi!

- Giết hắn!

Hai tên thuộc hạ thân tín của Cao Đảng rút kiếm xông tới.

Trong lúc nguy cấp, chiêu thức mà chúng tung ra đã trở thành chiêu cuối cùng trong đời.

Thiên Phong bật dậy, liên tiếp vung kiếm. Kiếm của chúng chỉ sượt qua người hắn, còn kiếm của hắn đâm trúng đích.

Phập! Phập!

Hai tên đó bị kiếm xuyên qua cổ, máu phun tung tóe, ngã gục xuống đất.

Xung quanh biến thành biển máu. Chứng kiến ba tên đồng bọn bỏ mạng, đám Ma Quân còn lại do dự không biết nên xông lên hay không.

* * *

[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]

5

0

1 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.